"Ngươi tên gì?" Đương lúc tiểu âm hồn sợ hãi toan mở miệng cầu xin thì tiếng Ngọc Vô Tâm truyền đến.
Âm hồn thiếu nữ khẩn trương đáp: "Thu... Thu Đồng".
"Ngươi muốn ta tha cho ngươi?".
"Cầu... cầu tiên sư... tha... tha cho ta! Ta... ta thật sự... thật sự không... không có làm chuyện xấu!".
"Cứ từ từ mà nói, không cần khẩn trương".
Ngọc Vô Tâm tiếp tục thăm dò: "Ngươi trở thành hồn ma đã bao lâu rồi?".
"Ba... ba năm rồi".
"Ngươi là chết ở trong trang viện này hay từ chỗ khác tới?".
"Ta... ta... ta là... là người... người ở đây".
Ngọc Vô Tâm nhíu mày: "Ta đã bảo ngươi cứ thong thả, từ từ mà nói".
"Ngươi bao nhiêu tuổi?" Ngọc Vô Tâm lại hỏi.
Tiểu âm hồn suy nghĩ một chút, rồi đáp: "Lúc... lúc ta mới... mới chết... Ta... ta được... được... mười... mười sáu tuổi".
"Này, ngươi điếc hay sao? Ta đã bảo ngươi bình tĩnh. Sao cứ nói lắp mãi thế hả?".
"Tiên... tiên sư... không-không... không phải...".
"Ngọc sư tỷ, nàng hình như bị cà lăm á!" Trong lúc âm hồn thiếu nữ đang cố gắng thanh minh thì từ dưỡng hồn quán, một giọng non nớt cất lên. Kế đó thì thân ảnh Tố Tâm xuất hiện.
Nhận ra Tố Tâm là "đồng loại" với mình, tiểu âm hồn Thu Đồng mới chỉ tay, nói: "Ngươi... ngươi cũng... cũng là ma?".
"Đấy!" Tố Tâm không trả lời Thu Đồng mà ngước lên nói với Ngọc Vô Tâm "Sư tỷ thấy chưa? Nàng ta bị cà lăm a!".
Sự thật bày ngay trước mắt, đã rõ mồn một, Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049310/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.