Quỷ vật?
Ngọc Vô Tâm có chút hiếu kỳ: "Dạng gì quỷ vật?".
"Cái đó... tiểu nhân cũng không rõ. Tiểu nhân chỉ biết Lâm viên ngoại đã từng mời không ít cao tăng, đạo sĩ đến trừ ma diệt quỷ, nhưng kết quả đều là thất bại. Những vị cao tăng, đạo sĩ kia ai cũng bị đánh cho thâm tím mặt mày, cuối cùng chẳng còn người nào dám tới đó nữa".
"Thâm tím mặt mày? Có ai bị hại chết không?".
"Bị hại chết thì không có." Tiểu nhị lắc đầu "Cùng lắm cũng chỉ bị đánh đập một trận thôi".
"Được rồi, ngươi đi làm việc của mình đi".
...
Nửa canh giờ sau...
Phía bắc thành Nam Xương.
Theo lời tiểu nhị Ngọc Vô Tâm đã một mình đi đến chỗ này. Nơi đây đúng là có một tòa trang viện tinh xảo hoa lệ. Sau khi đánh giá một chút trên mặt nàng lộ ra vẻ hài lòng, nơi đây không những an tĩnh mà còn có một linh mạch nho nhỏ, đối với tu sĩ là nơi tu luyện khá tốt.
"Cũng không biết quỷ vật kia là dạng gì. Lát nữa đi xem một chút".
Thực lòng thì Ngọc Vô Tâm chẳng để quỷ vật kia vào mắt. Theo nàng suy đoán thì quỷ vật kia mười quá chín là âm hồn vất vưởng nhân gian mà thôi.
Đã từng mời không ít cao tăng, đạo sĩ, tất cả đều thất bại ư?
Ngọc Vô Tâm lộ ra vẻ trào phúng. Trong mắt tu sĩ như nàng thì cao tăng, đạo sĩ cũng chỉ là một đám thế tục phàm nhân mà thôi.
Thu lại tiếu ý, Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049309/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.