Ngọc Vô Tâm đưa tay chạm vạo vết máu vương đọng trên môi, than nhẹ: "Tiểu nha đầu ngươi cũng thật là, chỉ liếm ngươi một chút mà ngươi nỡ cắn ta đến nhỏ máu thế này...".
Sau cái lắc đầu, Ngọc Vô Tâm mới đem Tố Tâm bế lên, mang đến bên giường, đặt cô bé nằm xuống.
"Tiểu nha đầu, nụ hôn đầu của ta đã cho ngươi rồi đấy, nhớ phải giữ gìn thật tốt".
Ngọc Vô Tâm nàng cũng không phải kẻ biến thái, có ham muốn đặc biệt gì đối với Tố Tâm. Sở dĩ vừa rồi làm như vậy, hôn cô bé, hết thảy đều bởi do ý nghĩ nhất thời thôi. Ngày mai Ngọc Vô Tâm nàng sẽ phải đến động phủ của Tạ Trường Thanh, gần như chắc chắn sẽ bị lão già ấy động tay động chân. Rất có thể lão ta sẽ cưỡng đoạt nàng.
Những cái hôn hít, sờ soạng, và thậm chí là cả trinh tiết của mình, Ngọc Vô Tâm nàng đều sẽ đánh mất. Lão già Tạ Trường Thanh kia sẽ lấy đi. Thú thực là Ngọc Vô Tâm nàng vẫn hơi khó tiếp thụ chuyện này. Nghĩ đến cảnh tượng mình bị Tạ Trường Thanh cưỡi lên, Ngọc Vô Tâm thấy rất buồn nôn.
"Ít ra nụ hôn đầu của ta cũng không phải bị lão già đó cướp".
Ngọc Vô Tâm tự an ủi bản thân. Nàng đưa mắt nhìn xuống dưới, nơi hạ thể...
"Tuy chưa chắc phải đi đến bước này, hi sinh cả trinh tiết, nhưng để phòng vạn nhất...".
Ánh mắt mỗi lúc mỗi thêm quyết liệt, Ngọc Vô Tâm rời khỏi giường, vén rèm bước qua tấm bình phong. Nàng dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049257/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.