Buổi trưa hôm đó, tại khu vườn phía sau tẩm cung của phó giáo chủ.
Lăng Ba cùng với Tôn Thi Hàn ngồi đối diện nhau, tựa đôi tỷ muội. Tôn Thi Hàn nhìn những chiếc đĩa đầy ấp bánh hoa quế trong khay bạc vừa mới được người mang ra, nhận xét: "Màu sắc đẹp, mùi vị cũng rất hấp dẫn. Xem ra giáo chủ nói quả chẳng hề ngoa, tài nghệ của Lăng Ba ngươi đúng là hơn xa người khác".
"Hì hì..." - Lăng Ba được khen thì tự hào ra mặt - "Phó giáo chủ, cái này gọi là năng khiếu a, không phải ai cũng làm được như vầy đâu".
"Nhưng mà phó giáo chủ là người rất thông minh, Lăng Ba nghĩ người sẽ sớm làm được thôi".
Tôn Thi Hàn cười khẽ, không bình luận gì thêm.
"Phó giáo chủ, người ăn thử đi".
Tôn Thi Hàn gật đầu, tiếp lấy chiếc bánh từ trong tay Lăng Ba, đưa lên miệng cắn nhẹ một miếng.
"Phó giáo chủ, thế nào?".
"Ngon lắm".
"Hì hì... Đã bảo mà...".
"Lăng Ba, ngươi cũng ăn đi".
"Được sao?".
"Ăn đi".
"Vậy Lăng Ba không khách sáo".
Lời vừa mới dứt thì tay Lăng Ba đã đặt lên trên chiếc đĩa, từ đấy lấy một chiếc bánh hoa quế, cho ngay vào miệng.
"Ưm... Đúng là ngon thật!".
...
Trong khay bạc có tất cả bốn đĩa, trong mỗi đĩa có tất cả năm chiếc bánh, như vậy tổng số bánh vị chi là hai mươi. Đáng ra, toàn bộ chỗ này vốn được dành cho Tôn Thi Hàn, nhưng từ đầu tới cuối, tính trước gộp sau nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049212/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.