"Vù vù...".
"Vù vù...".
Huyết Sát Giáo, một góc trời Tây uyển, gió lúc này đang thổi mạnh. Hoa ở đây, chúng đang nghả nghiêng theo gió, hương bay tán loạn.
Trong gió, lẫn giữa hương hoa, thấp thoáng có thể nhận ra một phần mộ. Khá là sạch sẽ, mấy thước chung quanh chẳng thấy mọc lên một ngọn cỏ nào. Hẳn ngôi mộ này rất thường được người thăm nom quét dọn...
Bên phần mộ ấy, Lăng Tiểu Ngư khụy gối, từ từ quỳ xuống. Hắn dập đầu ba cái, bái lạy xong thì nâng tay đặt lên tấm bia trước mặt, sờ từng nét, từng chữ...
"Yến cô cô, Tiểu Ngư đến thăm người đây".
...
...
"Soạt...".
"Soạt...".
Trong lúc Lăng Tiểu Ngư còn đang quỳ trước mộ Yến cô cô mình tâm sự thì từ phía sau hắn, một bóng người tiến lại.
Là một nữ nhân. Tương tự Lăng Tiểu Ngư, nữ nhân này cũng mặc hắc y, bề ngoài tuổi tầm hai bảy hai tám, có mái tóc đen tuyền, phần sau búi cao trong khi phần trước thì tóc được rẽ đều sang hai bên. Trên đầu nàng, trái phải đều có trâm hoa đương cài, nhìn rất là quý phái.
Chẳng phải Đồ Tam Nương thì ai?
...
Đồ Tam Nương, nàng đi không chậm, chẳng nhanh, cước bộ bình thường. Chừng khi khoảng cách với Lăng Tiểu Ngư chỉ còn tầm độ ba bước chân thì nàng dừng lại.
Lăng Tiểu Ngư chuyển mình đứng lên, trong tư thế quay lưng cất tiếng: "Ngươi đến thăm Yến cô cô ta, hay là chủ đích muốn tìm ta?".
Đồ Tam Nương không trực tiếp trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049189/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.