"Âm Dương Hoà Hợp Tán".
Thiên Hồ Đại Mi và Thiên Hồ Nguyệt nghe được danh tự đó thì cõi lòng bất giác run lên, biểu tình có chút kinh hãi. Rõ ràng thứ mà Thiên Hồ Bắc Gia đang cầm, nó chính là xuân dược. Cái tên súc sinh này, hắn đang muốn mê gian các nàng.
Cưỡng đoạt vốn đã đáng ghê tởm, mê gian mà nói... Nghĩ đến cảnh tượng mình thần trí mê man, dưới tác dụng của xuân dược chủ động đi ôm hắn, hôn hắn, cùng hắn mây mưa, trái tim Thiên Hồ Đại Mi và Thiên Hồ Nguyệt như muốn ngừng đập. Thật quá tởm lợm...
Mà, không riêng Thiên Hồ Đại Mi, không riêng Thiên Hồ Nguyệt, ở đây còn có thêm một người nữa cũng rất phản cảm trước hành vi dâm ô bỉ ổi của Thiên Hồ Bắc Gia: Lăng Tiểu Ngư. Lạ là... hắn vẫn chưa ra tay.
...
"Đại Mi, Nguyệt, đêm nay là lần đầu tiên của ta và các nàng, ta không muốn phải thô bạo. Có Âm Dương Hoà Hợp Tán này, chắc chắn các nàng sẽ "tự nguyện" thôi".
Nói đoạn, Thiên Hồ Bắc Gia đem nút lọ mở ra. Rồi, hắn đổ thuốc vào hai ly rượu của Thiên Hồ Đại Mi và Thiên Hồ Nguyệt, riêng ly của mình thì giữ nguyên không bỏ.
"Nào. Đại Mi, để ta giúp nàng uống." Vừa nói Thiên Hồ Bắc Gia vừa cầm ly rượu có độc đưa lên miệng Thiên Hồ Đại Mi, ép nàng uống hết.
Tiếp đấy, hắn làm tương tự với Thiên Hồ Nguyệt.
"Xoảng!".
"Xoảng!".
Đem ly tách vứt hết sang một bên, Thiên Hồ Bắc Gia môi nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049174/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.