"Hắn liệu có vì ta mà đứng ra chống đỡ thiên kiếp?".
Tôn Thi Hàn thầm tự hỏi, hỏi xong trong lòng lại như có chút gì buồn bã. Là bi ai cho mình sao?
"Bi ai... Tôn Thi Hàn ta cớ gì lại tự thấy bi ai?".
Môi nở nụ cười đắng chát, Tôn Thi Hàn cúi mặt gục đầu...
...
"Roẹt...".
"Roẹt...".
Thời gian không đợi người, trên bầu trời, đạo Tử Tiêu Thần Lôi đầu tiên lúc này đã chính thức hình thành, chực chờ đánh xuống.
Ở dưới thiên uy, Tôn Thi Hàn trước sợ sau càng thêm sợ. Khuôn mặt nàng hiện đã khẩn trương lắm rồi.
"Xem ra ở trong lòng hắn Tôn Thi Hàn ta cũng chẳng phải người quan trọng gì".
Không muốn nhưng cũng chỉ đành chấp nhận sự thật, Tôn Thi Hàn cắn răng, cố lấy dũng khí chuẩn bị đương đầu cùng kiếp lực.
Dù biết khó qua nhưng không thể cứ vậy mà buông xuôi được. Tôn Thi Hàn nàng còn chưa muốn chết!
...
"Roẹt...".
"Roẹt...".
Ý chí cầu sinh của Tôn đại cung chủ, trời cao coi bộ cũng chẳng màng lắm. Như những gì nó phải, qua một hồi thị uy, đạo Tử Tiêu Thần Lôi đầu tiên rốt cuộc hàng lâm.
Từ trên thương khung, tử quang đại phóng; tiếp đấy, "Oành" một tiếng, mặt hồ liền biến dạng, nước bắn tung toé ra khắp tám phương. Phần nữ nhân ngự ở trên hồ... Lúc này, tư thế nàng cũng chuyển từ đứng sang nằm rồi.
Hồn phách vẫn tại, điều đó cũng có nghĩa rằng Tôn Thi Hàn còn chưa có "chết". Tuy nhiên, chẳng đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049111/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.