Nếu là một lúc khác, trong một trường hợp khác, Lăng Tiểu Ngư có lẽ đã lớn tiếng mắng chửi người.
Một chuyện vừa mới giải quyết xong thì một chuyện khác đã lại phát sinh, còn là sự tình tương tự như nhau, phạm phải sai lầm giống nhau, thử hỏi làm sao mà không bực cho được?
Lăng Tiểu Ngư, hắn có tức khí đấy.
"Trưởng lão?" Ngó thấy Lăng Tiểu Ngư đang đi bỗng dừng, nét mặt còn xấu đi như vậy, trong lòng Tôn Sở Sở khó tránh nghi hoặc. Nàng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Hiểu rõ tâm ý, Lăng Tiểu Ngư đáp, thanh âm bực dọc: "Tôn Thi Hàn có chuyện rồi".
Tỷ tỷ?
Tôn Sở Sở khẩn trương lên hẳn: "Trưởng lão, tỷ tỷ đã xảy ra chuyện gì?!".
"Nàng ta muốn tự sát".
"Tự sát?" Tôn Sở Sở ngỡ là mình đã nghe lầm.
Đang yên đang lành, tại sao tỷ tỷ nàng lại muốn tìm chết chứ?
Chắc chắn Lăng Tiểu Ngư có ý khác. Chỉ là... Đấy là ý gì thì Tôn Sở Sở nàng hiện vẫn chưa biết. Nàng đang mong được hắn giải thích. Tiếc rằng hắn lại không muốn nhiều lời.
"Giúp ta chăm sóc cho Tiểu Yến", Lăng Tiểu Ngư chỉ nhắn lại một câu như vậy, xong liền rời đi.
...
...
Quỷ Lâm, bên dưới Quỷ Vực...
Tôn Thi Hàn vẫn ở đây, ngay giữa hồ nước. Hơi khác là so với trước, lúc Lăng Tiểu Ngư còn tại, thay vì ngồi thì hiện nàng lại đang đứng. Vẻ mặt nàng, nó khó coi vô cùng. Không phải như Lăng Tiểu Ngư, kiểu tức khí bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049110/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.