"Nam nhân, ngươi không có lừa ta đấy chứ?" Tôn Tiểu Yến suy tư một lúc, rồi hỏi. Xem bộ dạng thì cũng đã ít nhiều tin tưởng.
Đáp lại nàng, Lăng Tiểu Ngư bảo: "Ta không lừa ngươi, cũng không cần phải lừa ngươi".
Tôn Tiểu Yến lại bắt đầu trầm tư...
...
"Thôi được, ta sẽ tạm tin ngươi".
Không hề có tí ý thức nào về sự chênh lệch lực lượng giữa đôi bên, Tôn Tiểu Yến rất tự nhiên mà đi tìm hiểu. Và cái đầu tiên nàng muốn biết, đấy là họ tên.
Nàng nói: "Tên họ của ta ngươi đã biết rồi, giờ thì mau nói tên của ngươi cho ta nghe đi".
"Tên của ta sao...".
Lăng Tiểu Ngư cúi đầu, sắc mặt có chút gì buồn bã. Chừng khi ngẩng lên thì đáp: "Rất tiếc. Ta không có tên, cũng không có họ".
"Không tên không họ?" - Tôn Tiểu Yến còn lâu mới vừa ý với câu trả lời này - "Nam nhân, ta không phải trẻ nhỏ lên ba nhé, đừng có lừa ta. Người ai lại chẳng có tên, ngươi lớn như vầy rồi, làm sao lại có thể không tên không họ được".
"Tiểu cô nương, ta không gạt ngươi. Ta thật sự là không có tên".
...
"Ê..." - Tôn Tiểu Yến im lặng vài giây, cuối cùng chẳng biết nghĩ gì lại hỏi - "Nam nhân, bộ ngươi là cô nhi à?".
"Hẳn là vậy".
...
Tôn Tiểu Yến nghe xong, trong lòng đồng cảm: "Thảo nào... Haizz... Coi bộ hoàn cảnh của hắn cũng bi đát lắm nên thành ra mới có bộ dạng như vầy...".
Bản thân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049056/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.