"Sư tỷ sư tỷ, hay là như vầy đi! Chúng ta không cần phải mang hắn về cung đâu, chỉ cần tìm một chỗ nào kín đáo một chút rồi đem hắn ném vào, bày thêm tí cấm chế là được rồi...".
"Sư tỷ cứ đứng đó đi, không cần phải làm gì đâu. Chuyện này cứ để muội làm cho".
Dứt câu, Tôn Tiểu Yến liền bắt tay vào việc luôn. Nàng nhanh chóng thả ra thần thức, giúp Lăng Tiểu Ngư tìm một nơi ẩn náu.
May cho nàng, gần nơi mấy người các nàng đứng có một hang động. Và dĩ nhiên là Tôn Tiểu Yến nàng đã không khó để lần ra đến.
Đem thần thức thu hồi, Tôn Tiểu Yến nói: "La Sương tỷ, Hàm Yên tỷ, ở gần đây có một hang động. Muội sẽ đem hắn tới đó, xong sẽ về ngay".
Chữ cuối cùng vừa ra khỏi miệng cũng là lúc Tôn Tiểu Yến cúi người, ý định đem Lăng Tiểu Ngư nhấc lên.
"Khoan đã".
"La Sương tỷ?".
"Lui ra sau. Để ta mang hắn đi".
"Hì hì... Muội biết La Sương tỷ là người tốt mà!".
"Bớt nịnh hót".
"Hì hì...".
...
La Sương đi trước, Hàm Yên và Tôn Tiểu Yến nối gót theo sau, cả ba rất nhanh đã tới được hang động nọ.
Hang động này, nó rất đỗi thô sơ, chỉ có duy nhất một lối đi, nhìn khá trống trải.
"Khịt khịt...".
Tôn Tiểu Yến đảo mắt nhìn quanh, liên tiếp hít ngửi. Chừng không phát hiện ra mùi gì khác lạ, lúc này nàng mới yên tâm.
Nàng đi tới chỗ La Sương và Hàm Yên, nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049050/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.