Ngày hôm đó, Thao Thiết, Song Ngư đều đã hiện. Trước Miên Thành, sau đến thương sinh trăm họ, vô số tính mạng đã bị lấy đi.
Ngày hôm đó, sau không biết bao nhiêu tuế nguyệt, Thần Phật rốt cuộc cũng xuất ra. Thế nhưng... Vì cứu lấy thế giới này, Thần Phật đã phải hi sinh.
Thương Long - Bạch Hổ, cũng là Minh Tôn, Minh Lực Chuyển Luân Tôn Vương Phật, ngài đã ngã xuống.
Lúc ấy, khắp mười phương thiên địa, tất thảy đều vang lên khúc bi ca đưa tiễn...
Riêng về hai vị Chu Tước và Huyền Vũ... Còn may, bọn họ vẫn tại. Chỉ có điều là...
Sau trận đại chiến, Chu Tước đã bị cuốn vào lỗ hổng thời không. Nàng phải hao tốn một quãng thời gian mới có thể tìm lại thân xác của mình, rồi kế đấy, bởi lo cho an nguy của Vũ, Chu Tước nàng liền khẩn trương tìm kiếm.
Trời không phụ người, trải qua một hồi kiếm tìm, Chu Tước rốt cuộc cũng tận mắt nhìn thấy Vũ bình an. Nhưng, vui mừng còn chưa được bao lâu thì Chu Tước đã lập tức sinh phiền muộn. Tất cả chỉ vì một câu nói: "Ta không phải Vũ".
Vũ, nàng đã thốt ra như thế.
Đấy là vì sao?
Chân thân rành rành là của Vũ, tại sao lại bảo mình không phải Vũ?
Lúc đó Chu Tước đã vô cùng nghi hoặc. Nhưng trải qua hồi lâu đối thoại, cuối cùng Chu Tước nàng cũng hiểu được căn nguyên.
Thì ra trong lúc nguyên thần tiến nhập vào thức hải Lăng Tiểu Ngư, cùng hắn giao chiến, Vũ đã bị đối phương quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049044/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.