Hỗn Độn là vậy, đang vô cùng tiếc hận. Thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng thì ít mà thân xác Gia Gia thì nhiều. Phải, nó đinh ninh rằng mình đã bỏ lỡ, ngày sau dẫu gặp lại thì tình cảnh cũng khác xa hôm nay, chẳng dễ gì mà bắt giữ Gia Gia và Lăng Tiểu Ngư được nữa.
Tuy nhiên, đó là Hỗn Độn nghĩ. Quỷ diện nhân, hắn lại nghĩ khác.
Quỷ diện nhân nói: "Hỗn Độn, bất khả thi hay không bây giờ nói vẫn còn quá sớm".
Sớm?
Nghe ra vẻ tự tin của quỷ diện nhân, Hỗn Độn mới ngờ vực: "Chủ nhân, ý ngài là... chúng ta có thể bắt được Lăng Tiểu Ngư và đứa bé kia?".
"Hoàn toàn có thể." Quỷ diện nhân gật đầu xác nhận.
"Chủ nhân, Hỗn Độn ta ngu muội, mong chủ nhân ngài nói rõ".
Quỷ diện chả thấy có gì cần phải che giấu, liền nói ra: "Hỗn Độn, Lăng Tiểu Ngư có một người cô cô, danh gọi Lăng Ngọc Yến. Hiện giờ nàng ta đang ngụ ở Trúc Kiếm Phong của Thiên Kiếm Môn".
"Chủ nhân, ý ngài là muốn dùng Lăng Ngọc Yến để dẫn dụ Lăng Tiểu Ngư xuất hiện?".
"Không sai, ý ta chính là như vậy".
"Nhưng mà chủ nhân, Lăng Tiểu Ngư liệu có vì một người cô cô là Lăng Ngọc Yến mà xuất đầu lộ diện?".
Đối với điều này, Hỗn Độn thực rất hoài nghi. Bởi theo khía cạnh nào đó mà nói thì đa phần, những kẻ tu tiên luyện đạo, tình cảm vẫn thường ít hơn phàm nhân chốn thế tục. Dẫu là ruột thịt thì cũng chả nặng hơn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048964/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.