Chương trước
Chương sau
Sát!

Mang theo khí thế kinh thiên, Lăng Tiểu Ngư xách theo Linh Ngục Trường Qua nhảy bổ vào hòng đem đám máu tươi kia triệt để tiêu hủy. 

Nhưng điều đó thật sự là không thể. Ngay khi Lăng Tiểu Ngư hắn chỉ vừa tiếp cận, còn chưa kịp làm gì thì từ trong đám máu tươi kia, một đạo kim sắc quang hà đã bay ra, khiến hắn không thể không tránh lui. 

"Khặc khặc...".

Trong tràng cười quái dị, hình tướng của quỷ diện nhân cũng từ từ lộ rõ. 

Giống như cũ, vẫn là chiếc mặt nạ ghê rợn, vẫn là tấm áo choàng phủ khắp toàn thân. Khác, duy chỉ một điểm: khí tức. So với trước, quỷ diện nhân bây giờ đã mạnh hơn nhiều lắm. 

Đảo qua một vòng, quỷ diện nhân nói: "Đám tiểu bối các ngươi, hành vi thật là đáng chê trách đấy".

Ý tứ của đối phương, mấy người Lăng Tiểu Ngư dĩ nhiên hiểu được. Dù vậy, bọn họ không đáp.

Lăng Tiểu Ngư nói với Thiên Hồ Cổ ở phía sau trong khi hai mắt vẫn nhìn chằm quỷ diện nhân đằng trước: "Cổ Cổ, lùi xa một chút!".

Dặn dò xong, hắn tiếp tục bảo Thiên Hồ Nguyệt: "Nguyệt cô nương, có bao nhiêu thực lực thì hãy đem xuất ra hết đi".

Thiên Hồ Nguyệt không phải kẻ thiển cận, chẳng cần Lăng Tiểu Ngư nói thì cũng thừa sức để hiểu rõ tình hình. Nàng biết, quỷ diện nhân kia là một kẻ vô cùng đáng sợ, thực lực hơn xa nàng. Thậm chí... chỉ sợ dù là Lăng Tiểu Ngư cũng khó lòng so bì được.

Thứ uy áp đang phát ra kia, nó quá kinh khủng. Trong đời mình, Thiên Hồ Nguyệt nàng chưa bao giờ cảm thấy bị đè ép như thế cả.

Sau khi đem bảo vật giúp muội muội gia tăng phòng hộ, Thiên Hồ Nguyệt lập tức chuyển đổi hình dạng.

Trên mặt nàng, những sợi lông màu trắng nhanh chóng hiện ra, loáng cái đã phủ đầy hai má. Tay chân, mình mẩy cũng là như vậy, bạch mao trải đầy...

Nói thì chậm nhưng thực tế, mọi thứ lại xảy ra nhanh vô cùng. Từ lúc Thiên Hồ Nguyệt bắt đầu biến đổi cho tới khi chính thức hoá thành lục vĩ yêu hồ, thời gian bất quá vài ba nhịp thở.

Thiên Hồ Nguyệt là vậy, đã đem toàn bộ vốn liếng xuất ra. Riêng phần mình, Lăng Tiểu Ngư đương nhiên cũng sẽ không giữ lại làm gì. 

Địch nhân của hắn... rất mạnh. 

... 

Tay phải nâng lên, sau một hồi ba động, bóng dáng Huyền Long của Lăng Tiểu Ngư lại một lần nữa xuất hiện. Vẫn to lớn, vẫn uy phong như dạo nào. 

"Hống!".

...

Nếu như lúc nãy, thời điểm Thiên Hồ Nguyệt biến thành lục vĩ yêu hồ quỷ diện nhân chỉ nhếch môi cười nhạt thì bây giờ, khi Huyền Long xuất hiện, hắn đã phải nhíu mày. 

E ngại?

Nghi hoặc nhiều hơn.

Thông qua thần niệm, hắn cùng Hỗn Độn trao đổi...

"Hỗn Độn, ngươi nhìn ra được gì?".

"Chủ nhân, ta cũng không rõ ràng lắm. Hắc long kia... nó dường như chẳng phải đạo thuật. Ta cảm nhận được khí tức sinh mệnh".

"Là tàn hồn?".

"Không. Không giống...".

Hỗn Độn nói tiếp: "Chủ nhân, khí tức của hắc long này... rất kỳ lạ".

"Nói rõ".

"Lúc đầu ta không để ý, nhưng bây giờ nhìn kỹ lại, ta thấy khí tức của hắc long đồng dạng với lực lượng mà Lăng Tiểu Ngư sử dụng. Loại lực lượng này... Chủ nhân, ta sợ rằng phẩm cấp so với thái âm chi lực cũng chẳng kém hơn đâu".

Quỷ diện nhân càng nghe thì khuôn mặt càng trở nên âm trầm. 

Hắn nhìn chằm Lăng Tiểu Ngư, thầm nghĩ: "Xem ra bí mật của tên phản đồ này thật không ít".

"Chủ nhân!".

Nghi vấn của quỷ diện nhân còn chưa kịp thu hồi thì trong đầu hắn, giọng Hỗn Độn đã lại cất lên. Khá là kích động.

Ngờ vực, quỷ diện nhân truy vấn: "Hỗn Độn, chuyện gì?".

"Chủ nhân!" - Kích động còn chưa lắng, Hỗn Độn nói - "Ngài mau nhìn! Khí tức của Lăng Tiểu Ngư!".

Y lời, quỷ diện nhân chuyển lực chú ý, nhìn qua thì thấy Lăng Tiểu Ngư đang chụm hai tay vào với nhau. Theo động tác của hắn, từ hai cánh tay, hai đạo lực lượng một trắng một đen đang cùng nhau hoà trộn.

Âm - dương nhị khí?

Như chợt nghĩ tới điều gì, quỷ diện nhân hỏi: "Hỗn Độn, thứ lực lượng này?".

"Chủ nhân, nó... nó dường như... dường như là hỗn mang chi lực!".

"Hỗn mang chi lực..." Quỷ diện nhân lặp lại, nội tâm khá là rung động.

Nhưng hắn rung động còn chưa được mấy giây thì Hỗn Độn lại bảo: "... Cũng không phải. Lực lượng này... hình như hơi khác với hỗn mang chi lực...".

"Hỗn Độn." - Quỷ diện nhân nhíu mày - "Vậy rốt cuộc là phải hay là không phải".

Hỗn Độn không đáp ngay. Nó trầm ngâm một lúc rồi mới chốt hạ: "Chủ nhân, ta nghĩ... hẳn là không phải. Hỗn mang chi lực ta đã từng thấy qua. Nó vốn chẳng thể phân tách hay là dung hợp. Lực lượng của Lăng Tiểu Ngư... chắc có lẽ chỉ là một loại hậu thiên chi lực, tu theo đạo pháp mà thành".

"Tu theo đạo pháp sao?".

Quỷ diện nhân thả lỏng tâm tình, chừng cũng có chút thất vọng. Nếu là tiên thiên hỗn mang chi lực thì đối với hắn sẽ có lợi ích rất lớn, bằng chỉ hậu thiên, do tu theo đạo pháp thì...

"Cũng không sao. Thứ đạo pháp có thể kiêm tu hai loại lực lượng âm - dương, phẩm cấp lại còn ngang ngửa với thái âm chi lực, nếu mà có được thì cũng rất tốt".

Là vậy đấy. Hỗn Độn và quỷ diện nhân đã nhìn lầm. Bọn họ cho thứ lực lượng mà Lăng Tiểu Ngư sở hữu chỉ là một loại hậu thiên chi lực, nhưng thực tế lại trái ngược hoàn toàn. Lực lượng của Lăng Tiểu Ngư không phải hậu thiên mà là tiên thiên.

Hỗn Độn chỉ nói đúng một điểm, đó là lực lượng của Lăng Tiểu Ngư sai biệt với hỗn mang chi lực. Nhưng, nó không biết rằng, trên đời này vẫn còn có một loại lực lượng vượt trên cả hỗn mang chi lực nữa: hỗn nguyên chi lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.