Tránh né, đào tẩu, đấy là ý niệm của Lăng Tiểu Ngư. Và... cũng chỉ dừng ở ý niệm. Bởi lẽ thực tế, nó đã diễn ra theo chiều hướng khá ư tồi tệ.
Đúng như Lăng Tiểu Ngư nghĩ, quỷ diện nhân, hắn vẫn còn sống. Không những sống mà còn sống rất khoẻ. Trên mình hắn, trừ bỏ chút thương tích do Linh Ngục Trường Qua gây ra thì từ đầu tới chân đều nguyên si lành lặn.
Lúc này, hắn và Hỗn Độn, cả hai đang ráo riết truy đuổi ở phía sau.
...
Một bên cố chạy, một bên cố truy, cuộc rượt đuổi cứ thế mà diễn ra. Nhưng cũng chẳng lâu. Dăm ba phút bất quá thì quá trình này đã chấm dứt. Quỷ diện nhân, hắn hiện đã bắt kịp rồi.
Có một điều buộc phải công nhận, đó là huyết độn của quỷ diện nhân quả cao minh vô cùng. Thiết nghĩ nếu mà đem so với Đồ Tam Nương, tin tưởng cũng không hề thua kém.
Chắn trước lối đi, quỷ diện nhân cất tiếng: "Lăng Tiểu Ngư, ngươi nghĩ có thể chạy khỏi tay ta sao?".
Nét mặt âm trầm, Lăng Tiểu Ngư đáp trả: "Vậy, ngươi cho rằng có thể đánh bại được ta?".
"Đả bại ngươi?".
Quỷ diện nhân cười: "Lăng Tiểu Ngư, muốn thắng ngươi đâu có khó".
"À..." - Hắn bổ sung - "Lăng Tiểu Ngư ngươi còn có hai trợ lực nhỉ? Không sao. Đám các ngươi cứ việc liên thủ, ta đây chẳng ngại".
"Quỷ diện nhân ngươi có vẻ đã quá tự tin rồi đó".
Đối với sự ngờ vực nọ, quỷ diện nhân lắc đầu, chẳng cho là đúng: "Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048958/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.