"Chuyện gì vậy?" Ánh mắt nghi hoặc, Gia Gia hỏi.
Rất nhanh, Lăng Tiểu Ngư hồi đáp: "Để ta đi trước".
"Ngươi?" - Gia Gia lại càng thêm thắc mắc - "Tiểu Ngư, chẳng phải ngươi đã bảo ta dẫn đầu, tại sao bây giờ lại muốn đi trước?".
"Gia Gia, linh nhãn của ngươi đã không còn nhiều tác dụng nữa. Rất có thể phía trước sẽ xuất hiện thêm những thứ tương tự với cơ quan nhân vừa bị chúng ta tiêu diệt".
"À... Hoá ra là Tiểu Ngư ngươi lo cho ta".
Hiểu ra vấn đề, Gia Gia híp mắt cười tươi: "Tiểu Ngư, hì hì... Ta biết ngươi là người tốt mà".
"Người tốt?".
Họ Lăng nhếch môi, không bình luận gì.
Thấy vậy, Gia Gia mới tiếp lời: "Tiểu Ngư, hổng ấy chúng ta quay trở ra đi. Vẫn còn ba thông đạo chúng ta chưa thăm dò a. Biết đâu lối vào thực sự lại nằm ở một trong ba thông đạo kia".
Lăng Tiểu Ngư chả buồn cân nhắc, gạt đi ngay: "Gia Gia, ta nghĩ qua rồi. Theo ta thì trong sáu thông đạo này, cho dù là thật hay giả, chắc chắn cũng đều ẩn tàng cơ quan, cạm bẫy. Thông đạo này, chúng ta đã tiến xa như vậy rồi, chi bằng cứ tiếp tục".
"Hmm... Tiểu Ngư ngươi nói cũng có lý".
Gia Gia chống cằm ra vẻ suy tư, rồi bảo: "Tiểu Ngư, vậy để ta đi ngang hàng với ngươi đi. Linh nhãn của ta tuy không còn có thể đảm bảo tuyệt đối nữa, nhưng ít ra so với pháp nhãn của ngươi vẫn nhìn được tốt hơn".
"Chuyện này...".
"Được rồi, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048945/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.