Đêm xuống, Bắc Hà trấn cũng phần nào trở nên yên tĩnh.
Tuy nhiên, yên tĩnh không đồng nghĩa vắng lặng. Thực tế, ven hai bên đường lớn, quán xá vẫn còn đông đúc lắm.
Trấn này là vậy, dù là mười mấy năm trước - khi Lăng Tiểu Ngư lần đầu ghé qua - hay là bây giờ - khung cảnh vẫn đều luôn như vậy. Cảm giác luôn náo nhiệt hơn những thành trấn khác.
...
Dọc theo con đường lớn, bước dưới những chiếc lồng đèn rực rỡ, xanh đỏ đủ màu, Lăng Tiểu Ngư trông theo cái bóng nho nhỏ đang không ngừng chạy loạn đằng trước, khẽ nở nụ cười.
"Đứa nhỏ này... Sống ở thế tục bao nhiêu năm, tuổi cũng đã lớn mà tâm tính thì vẫn cứ còn trẻ con như vậy...".
Ngẫm lại mình, nụ cười trên môi Lăng Tiểu Ngư dần thu liễm.
"Ta thì đã khác rồi...".
"Hơn mười năm phiêu bạt hồng trần, chứng kiến bao nhiêu chuyện đời, tâm ta đã thay, cái nhìn cũng sớm đã đổi...".
Thở dài, Lăng Tiểu Ngư tiếp tục bước đi.
...
"Kẹo hồ lô đây! Mua kẹo hồ lô đi!".
"Mua kẹo hồ lô đi!".
Trong tiết trời se lạnh, trên con đường lớn, những câu mời gọi liên tiếp cất lên, truyền vào tai Lăng Tiểu Ngư, làm cho hắn phải ít nhiều chú ý.
Tuy nhiên, nếu nghĩ rằng Lăng Tiểu Ngư là người quan tâm đến lời rao gọi kia nhất thì quả thực sai lầm. Bị hấp dẫn nhiều nhất không phải Lăng Tiểu Ngư mà là cô bé đang chạy đông chạy tây trước mặt hắn: Gia Gia.
Trong các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048898/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.