"Thế sự đa đoan, nhân tâm hiểm ác. Chuyện thiên hạ, Lăng Tiểu Ngư ta thực sự là quản không nổi".
Chốn thâm sơn, dưới tàn đại thụ, một giọng trầm ấm chợt cất lên.
Chủ nhân thanh âm là một nam tử mặc hắc y, tướng mạo bình phàm, thoạt nhìn có chút tang thương cổ lão.
Không. Đấy chẳng phải ví von, nó là sự thật, một hình ảnh rõ ràng cụ thể. Nam tử kia, tuy khuôn mặt trông chỉ mới hai lăm hai sáu nhưng nơi mái tóc, ít nhiều đã điểm bạc.
Trong ngọn gió vừa thổi, những sợi tóc tang thương ấy đang nhè nhẹ tung bay...
Chờ cho gió qua, lúc này, một giọng nói khác mới cất lên.
"Ông trời cũng thật là... Tự dưng lại nổi gió...".
Đối nghịch với nam tử, thanh âm vừa phát ra đây lại vô cùng trong trẻo, khá ư non nớt.
Mà, đâu riêng mỗi thanh âm, cả người phát ra thanh âm cũng đều trẻ trung như vậy. Cô bé chỉ khoảng tầm năm, sáu tuổi, cao chưa đến hông nam tử đang ngồi nơi đối diện.
Trong bộ bạch y thanh thuần, mang theo khuôn mặt khả ái, cô bé chạy qua chỗ nam tử, nói: "Tiểu Ngư Tiểu Ngư, ngươi xem nè".
"Cái gì vậy?".
"Cái này nè".
Vừa nói, cô bé, cũng là Gia Gia vừa hé mở nấm tay. Bên trong, một thân ảnh be bé màu lam hiện ra.
"Con bọ?".
Cảm thấy Lăng Tiểu Ngư có vẻ xem thường, Gia Gia khó tránh sinh ra bất mãn: "Không phải con bọ bình thường đâu".
"Tiểu Ngư ngươi nhìn kỹ đi. Trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048892/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.