"Khục khục...".
"Khục khục...".
"Tỉnh rồi sao?".
Chờ cho cơn ho phần nào lắng dịu, Chu Khảng ngạc nhiên nhìn hai kẻ đang hiện diện trong nhà mình, lớn tiếng hỏi: "Các ngươi là ai? Tại sao lại ở trong nhà ta?".
"Cút đi cho ta!".
"Binh!".
Sau khi tặng cho Chu Khảng một nấm đấm, Gia Gia xẵng giọng: "Hung hăng hả? Chết tới nơi rồi mà còn dám hung hăng này...".
...
"Khục khục...".
"Các ngươi... các ngươi là ai?".
"Muốn biết sao?".
Từ tốn nhấc mông khỏi ghế, Lăng Tiểu Ngư chậm rãi hướng Chu Khảng tiến lại. Hắn cúi người xuống, nói ra: "Vậy ta sẽ cho ngươi biết. Ta... chính là người sẽ lấy mạng ngươi".
"Phốc!".
Tiếng Lăng Tiểu Ngư vừa dứt thì một thanh âm khác cất lên. Nơi ngực hắn, một con dao nhọn đã vừa mới cắm vào. Ngập hẳn tới cán.
Tay vẫn nắm chặt cán dao, Chu Khảng cười to: "Ha ha ha... Muốn giết ta hả? Tưởng gia gia ngươi là ai?!... Ha ha ha...".
"Ngươi sao?" - Giữa lúc Chu Khảng còn đang đắc ý thì bất ngờ, từ đằng sau hắn, một giọng nói cất lên, tràn đầy khinh miệt - "Chỉ là rác rưởi".
Giật mình, Chu Khảng rút dao, quay đầu nhìn lại.
Chưa xem chưa biết, vừa xem xong, Chu Khảng liền trợn mắt, tỉnh rượu hẳn.
Trước mặt hắn, một thân hắc y đang hiện hữu. Không phải kẻ hắn mới đâm thì ai?
Theo phản xạ, Chu Khảng vội dời mắt về vị trí cũ.
"Ta làm ngươi sợ sao?".
Quỷ thần ơi!
Xác nhận kẻ bị mình đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048890/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.