Tô Đông Vũ, hắn chưa muốn chết. Hắn cần phải tự cứu lấy mình, bằng mọi giá.
Danh dự? Tôn nghiêm? Có ăn được không?
Di huấn tổ sư? Lời thề vì chính đạo? Chúng quan trọng hơn mạng sống sao?
Người chết thì còn làm gì được nữa chứ? Chỉ có người sống mới xoay chuyển được càn khôn. Vì lẽ đó, Tô Đông Vũ hắn phải giữ lại cái mạng này. Hắn thà sống quỳ chứ tuyệt không cam chết đứng!
"Thánh nữ." - Vẫn trong tư thế quỳ gối như cũ, Tô Đông Vũ nói tiếp - "Vừa rồi kiến thức qua thủ đoạn của người, Đông Vũ tin tưởng thế lực sau lưng người tuyệt không kém hơn lục đại tông môn. Đông Vũ dẫu có thoát ly Thiên Kiếm để gia nhập thánh giáo của người, thiết nghĩ cũng là lựa chọn sáng suốt".
"Lại nói, thánh nữ tài cao chí lớn, lục đại tông môn há có thể so bì?".
"Thánh nữ minh giám, Đông Vũ cam tâm tình nguyện phò tá cho người...".
...
"Tô Đông Vũ, công phu nịnh hót của ngươi cũng ghê gớm lắm. Mấy lời ngươi vừa nói, quả thực đã tác động đến tâm tình của ta".
Qua một đỗi cân nhắc, Âm Tiểu Linh cuối cùng cũng có quyết định.
"Thôi được rồi, thấy ngươi thành khẩn như vậy, bổn thánh nữ sẽ cho ngươi một cơ hội".
"Tô Đông Vũ, ngươi nghe cho kỹ. Bây giờ ta hỏi, ngươi có nghĩa vụ trả lời. Sống hay chết, có thể gia nhập giáo ta hay không, hết thảy đều phụ thuộc vào mức độ thành khẩn của ngươi. Ngươi hiểu rồi chứ?".
"Đông Vũ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048847/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.