Chương trước
Chương sau
Rung động qua đi, hay đúng hơn là Âm Tiểu Linh đã chủ động đem nó dẹp đi. Trong hoàn cảnh này, nàng không được phép phân tâm. Trước mắt, nàng cần phải đem Tô Đông Vũ bắt giữ, rồi mới tính tiếp...

Bộ dáng mười phần nghiêm túc, Âm Tiểu Linh chính thức động thủ. Từ trên tay nàng, một binh phù mặt quỷ đã vừa mới được gọi ra. 

Nắm Bách Quỷ Binh Phù trong tay, nàng niệm pháp quyết, tay chỉ về phía trước:

"Sát!".

Một tiếng "Sát" vừa ra thì từ bên trong phù binh, mười bóng đen lập tức xuất hiện, tất cả đồng loạt nhe nanh múa vuốt lao vào tấn công Tô Đông Vũ.

Một trận chiến khốc liệt liền diễn ra.

Màu đen của u linh, màu đỏ của máu, chúng trộn lẫn vào nhau, không ngừng dịch chuyển. Từ bên trong đám hỗn hộn ấy, cứ chốc chốc một tiếng hét thảm lại cất lên. Đúng là của Tô Đông Vũ. 

Coi bộ trong trận chiến này, họ Tô chẳng chiếm được bao nhiêu ưu thế. 

Đồng ý là từ nãy giờ hắn đã tiêu diệt được ba u linh rồi, tuy nhiên, đấy là tất cả những gì hắn có khả năng làm được. Khác xa hoàn toàn so với những gì hắn kỳ vọng. 

Vốn dĩ Tô Đông Vũ muốn trực tiếp tấn công Âm Tiểu Linh cơ. Theo hắn nghĩ, có thể Âm Tiểu Linh nàng chỉ dựa vào pháp bảo, chứ bản lĩnh chân chính cũng không quá đáng sợ, tiếp cận nàng nói không chừng sẽ giúp đảo ngược tình thế.

Tiếc thay... Lý thuyết thì vẫn chỉ là lý thuyết. Tô Đông Vũ, hắn làm gì có cơ hội để thực hiện hay là kiểm chứng. Tiếp cận Âm Tiểu Linh? Cái đám u linh kia, chúng há lại tốt bụng nhường đường?

Thực tế thì bọn chúng đã liên tiếp tấn công, và hiện vẫn liên tiếp tấn công. Từ đầu tới cuối chúng chẳng để cho đối thủ của mình có cơ hội luồn lách. Với sự bủa vây hung hãn ấy, Tô Đông Vũ muốn thoát ra trừ phi là phải tiêu diệt toàn bộ. Nhưng... hắn làm nổi sao?

Như đã nói, ba - đấy đã là số u linh cực hạn mà Tô Đông Vũ có khả năng tiêu diệt rồi. Hiện tại, ngay lúc này, hắn đã chính thức bất lực trước thủ đoạn quá ghê gớm của Âm Tiểu Linh. Sống được, hết thảy là nhờ vào ý nguyện của nàng mà thôi.

"Sột soạt...".

Bước chân chậm rãi, Âm Tiểu Linh từ tốn tiến về phía họ Tô - kẻ hiện đã trọng thương và đang bị các quỷ binh của mình vây khốn.

"Tô Đông Vũ." - Nàng nói - "Trả lời ta. Tại sao ngươi lại biết Huyết Ảnh Tu La Công?".

"Huyết Ảnh Tu La Công?".

Tô Đông Vũ ngẩng đầu lên: "Ngươi đang nói gì?".

"Đừng có giả đò. Thần thông mà ngươi mới vừa thi triển, nó rõ ràng là pháp môn của Huyết Linh Tông, vốn nằm bên trong Huyết Ảnh Tu La Công. Nói! Ngươi tại sao lại biết?!".

"Ngươi... khục...".

Tô Đông Vũ lấy tay quẹt ngang miệng để lau đi một phần máu tươi vừa chảy ra, trong lòng ngờ vực: "Ý ngươi nói là Bá Thể Quyết?".

"Bá Thể Quyết?" - Âm Tiểu Linh tiếp tục truy vấn - "Ai nói với ngươi nó là Bá Thể Quyết?".

Lần này thì Tô Đông Vũ không đáp ngay. Hắn thử dò xét: "Nếu... Nếu ta nói cho ngươi biết... liệu ngươi có thể... có thể tha cho ta...".

"Tô Đông Vũ, ngươi nghĩ ngươi có tư cách để ra điều kiện với ta?".

Âm Tiểu Linh dứt khoát: "Ngươi có hai lựa chọn: hoặc tự mình nói ra hoặc để ta động thủ. Sưu hồn thuật ta cũng không phải không biết".

...

Dạ hết sức bất cam nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, Tô Đông Vũ còn biết làm sao hơn. Trước mắt, hắn cần phải bảo toàn mạng sống. Bằng mọi giá.

Thầm cắn răng, Tô Đông Vũ chợt đổi cách xưng hô: "Thánh nữ, Đông Vũ tự biết phận mình, nào dám ra điều kiện với thánh nữ. Đông Vũ chỉ là... chỉ là vẫn chưa muốn chết...".

"Ồ...".

Trong mắt ánh lên một tia khác lạ, Âm Tiểu Linh hoà hoãn trở lại: "Nói tiếp đi".

"Thánh nữ." - Họ Tô tiếp tục - "Chỉ cần người tha chết cho ta, Đông Vũ ta tình nguyện bái nhập thánh giáo, cả đời trung thành với thánh nữ, sẽ nghe theo mọi sai khiến của người".

...

"Tô Đông Vũ, ta nhớ ngươi là đệ tử chân truyền của Kim Kiếm Phong, là người được Cơ Thành Tử yêu mến nhất. Hắn ta đặt rất nhiều kỳ vọng trên người ngươi a".

"Một đệ tử danh môn như ngươi lại muốn gia nhập ma giáo chúng ta... Tô Đông Vũ, ngươi không sợ bị người đời nguyền rủa, bị đồng môn Thiên Kiếm đuổi giết hay sao?".

"Chim khôn chọn cành mà đậu." Đáp lại những câu hỏi của Âm Tiểu Linh, Tô Đông Vũ kiên định nói ra.

Mà, đâu chỉ nói không không; chân hắn, nó còn quỳ xuống nữa cơ.

Đường đường là đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm - thiên hạ đệ nhất tông môn hiện thời - lại cúi đầu quỳ bái một thánh nữ ma giáo... Quả là đáng thẹn lắm thay.

Danh dự, tôn nghiêm, Tô Đông Vũ hắn đã vứt đi đâu rồi? Di huấn của tổ sư, lời thề vì chính đạo, hắn đã ném đi đâu?

Dám cá nếu Cơ Thành Tử trông thấy cảnh này, khẳng định hắn sẽ vô cùng kích động. Còn những đệ tử Thiên Kiếm, bọn họ hẳn cũng sẽ cực kỳ thất vọng, và phẫn nộ.

Chỉ là... ai thèm bận tâm chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.