...
"Này...".
Lăng Tiểu Ngư nghe gọi liền ngó xuống.
Chỉ chờ có thế, Lệ Thắng Nam hỏi: "Sư huynh của ngươi... hắn có thù với cây à?".
Ý tứ của Lệ Thắng Nam, Lăng Tiểu Ngư sao lại chẳng hiểu. Mặc dù trong lòng cũng thấy bộ dáng hiện tại của sư huynh mình không đẹp đẽ gì cho cam, nhưng xuất phát từ sự kính trọng, hắn lựa lời nói đỡ: "Hmm... Bình thường sư huynh không có như vậy đâu".
"Thật không như vậy?".
"Thật".
Lệ Thắng Nam im lặng, không hỏi thêm câu nào nữa. Dẫu vậy, xem thần thái của nàng thì... chẳng có vẻ gì là tin tưởng hết.
...
"Hừ, cho Diêm vương khỏi nhận ra nghiệt súc ngươi luôn".
Sau một hồi giẫm đạp, Chu Đại Trù rốt cuộc cũng hả dạ. Dứt khoát gạt tàn thi của thụ tinh sang một bên, hắn xoay đầu, hướng chỗ hai người Lăng Tiểu Ngư - Lệ Thắng Nam tiến lại.
"Sư huynh".
"Tiểu Ngư".
Mừng vui lộ rõ qua gương mặt, Chu Đại Trù nói tiếp: "Gặp được ngươi thật tốt quá. Ta cứ sợ ngươi đã xảy ra chuyện gì...".
"Sư huynh, đệ cũng rất lo lắng cho huynh".
"Ha ha... Ta biết mà. Tiểu Ngư ngươi là hảo huynh đệ".
Cười được mấy giây, Chu Đại Trù đột nhiên thu hồi tiếu ý. Hắn liếc xuống Lệ Thắng Nam, sau đấy lại liếc lên nhìn Lăng Tiểu Ngư, thần tình nghi hoặc: "Tiểu Ngư, nữ nhân này hình như là Lệ sư tỷ a?".
"Vâng, đây đúng là Lệ sư tỷ".
"Thế... Tiểu Ngư, tại sao ngươi lại bồng Lệ sư tỷ vậy?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048834/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.