Tình cảm kia, Lệ Thắng Nam nàng buông không được, dù rằng đã cố. Cứ mỗi lần nàng muốn lãng quên là trái tim nàng, nó lại càng nhớ. Và, cũng bởi còn nhớ, còn thương nên nàng mới âm thầm hạ sơn, tìm đến Đào Hoa thôn để gặp Lăng Ngọc Yến, để nghe đối phương kể về Lăng Tiểu Ngư...
Ngu ngốc. Khờ dại. Lệ Thắng Nam nàng biết chứ. Rất rõ là khác. Nhưng lý trí, cuối cùng vẫn đành thất bại dưới con tim.
"Lăng Tiểu Ngư, ngươi có biết ngươi đã làm ta rất khổ sở không?".
Trong vòng tay họ Lăng, Lệ Thắng Nam lén đưa mắt nhìn lên, thầm trách móc: "Cả đời ngọc khiết băng thanh của ta chính là bị hủy bởi ngươi; chí nguyện nối gót ân sư, phù trợ chính giáo, nó cũng do ngươi mà sụp đổ... Lăng Tiểu Ngư, ngươi nói đi. Những gì ngươi đã gây ra cho ta, ngươi tính chịu trách nhiệm thế nào đây?".
Liên tiếp là những câu hỏi mà câu trả lời thì tuyệt nhiên chẳng có.
Lăng Tiểu Ngư, hắn đâu phải con sâu trong bụng Lệ Thắng Nam mà nghe được. Ánh mắt lén lút của nàng ư? Hắn chỉ đơn giản cho đó là vì Lệ Thắng Nam nàng vẫn còn xấu hổ thôi.
Lại nói, hiện giờ là lúc nào kia chứ? Lăng Tiểu Ngư làm gì có tâm trạng để bận tâm đến những thứ nữ nhi thường tình ấy. Tình cảnh của đám người Chu Đại Trù, Dương Tiểu Ngọc, đấy mới là điều khiến hắn phải lo nghĩ.
Không gian tối tăm này quá đỗi kỳ dị, hung hiểm tin rằng chẳng thiếu. Lệ Thắng Nam chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048833/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.