"Hắt xì...!".
"Ai mới nhắc ta vậy nhỉ?".
Trong khi Lăng Tiểu Ngư đang lớn tiếng hô gọi ở đỉnh Trúc Kiếm thì tại Kim Kiếm Phong, Lăng Thanh Trúc - đối tượng được hô gọi - lại đang thảnh thơi ngồi uống trà. Khó ở, nếu có cũng chỉ là một cái nhảy mũi vừa cất lên.
Khịt nhẹ, họ Lăng đưa tay quẹt ngang, rồi hướng Cơ Thành Tử - người đang ngồi trên chiếc ghế đối diện, nói: "Sư huynh, huynh như vậy là hơi keo kiệt rồi a".
Chưa hiểu mấy, trong bộ trường bào màu vàng nhạt, Cơ Thành Tử hỏi lại: "Sư muội, tại sao lại bảo ta keo kiệt?".
"Hưm...".
Ngón tay chỉ chỉ vào tách trà mà mình vừa bỏ xuống, Lăng Thanh Trúc đáp: "Trà này nè. Mùi vị của nó rất tệ. Muội nhớ Kim Kiếm Phong của sư huynh vốn đâu thiếu trà ngon".
"Sư muội, ta cũng đâu biết muội sẽ ghé qua".
Dạ có chút hiếu kì, Cơ Thành Tử trực tiếp hỏi thẳng: "Thanh Trúc, muội nói đi. Tìm ta rốt cuộc là có việc gì?".
Lăng Thanh Trúc ra vẻ trầm ngâm, thần tình nghiêm túc lên hẳn. Nàng hơi do dự, nhưng rồi cũng nói.
"Sư huynh, chuyện của hai trăm năm trước, cái ngày Huyết Linh Tông bị tiêu diệt, huynh hẳn còn nhớ chứ?".
Sắc mặt khẽ biến, Cơ Thành Tử ngờ vực: "Thanh Trúc, sao tự dưng muội lại nhắc đến chuyện này?"
"Không phải tự dưng".
Lăng Thanh Trúc nhìn thẳng vào mắt Cơ Thành Tử, đem tin tức báo lại: "Chưởng môn sư huynh, Đồ Tam Nương, nàng vẫn còn sống".
...
Cơ Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048799/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.