...
Vết thương không nặng nên Đồ Tam Nương chả hao tốn bao nhiêu thời gian thì đã tự mình điều trị xong xuôi. Nàng mở mắt ra, bước xuống giường...
"Mẫu thân, thương tích của người thế nào rồi?".
Đồ Tam Nương không trực tiếp đáp mà xoay hẳn một vòng, rồi mới nói: "Con nhìn xem. Rất tốt a".
"Thế thì con yên tâm rồi".
Âm Tiểu Linh thở phào, ngước lên định nói gì đấy thì... Ở chiều đối diện, mẫu thân nàng đã không chút ý tứ mà bắt đầu đem thắt lưng tháo xuống.
"Mẫu thân, người làm gì vậy?".
Đồ Tam Nương ngẩng đầu nhìn nữ nhi, thản nhiên đáp: "Thì cởi đồ".
"Cởi đồ làm gì?".
"Thì tắm a".
...
Âm Tiểu Linh đứng nhìn mẫu thân đem từng món y phục cởi ra, hết áo tới quần, hết ngoài đến trong, thật chẳng biết nên nói gì cho phải.
Đành rằng ở đây chỉ có hai mẹ con, đành rằng Âm Tiểu Linh nàng cũng là nữ tính, nhưng... cần ý tứ một tí chứ.
Muốn tắm? Tốt thôi. Có thể vào bên trong, sau tấm bình phong rồi mới cởi có được không. Chỗ này là giữa phòng a.
"Mẫu thân, con đã nói với người bao nhiêu lần là đừng có tùy tiện cởi đồ như thế rồi mà".
Đem chiếc quần mới cởi vứt sang một bên, Đồ Tam Nương đáp tỉnh queo: "Không cởi đồ thì làm sao tắm".
Trán hằn mấy đạo hắc tuyến, Âm Tiểu Linh đầy vẻ khổ não. Đối với vị mẫu thân này của mình, nhiều khi nàng cũng cảm thấy bất đắc dĩ lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048749/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.