Nhờ được Lăng Tiểu Ngư tận tình chăm sóc, cách mỗi dăm ba hôm lại được mấy người Cơ Thành Tử, Lý Ngọc Thường, Dịch Bất Dịch, Ngọc Vân Tử thay nhau dùng chân nguyên điều trị, lại còn có thánh dược quý báu Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn của Cửu Hoa Cung nên thương tích trên người Lăng Thanh Trúc rất nhanh liền khỏi hẳn. Sau hai tháng, nàng đã hoàn toàn khang phục như lúc đầu. Và điều đó cũng đồng nghĩa rằng nàng sắp phải rời khỏi Trúc Kiếm Phong, rời khỏi núi Ngũ Đài này.
Nguyên do? Chỉ có một: Vì chuyện của Lăng Tiểu Ngư, hay đúng hơn là Lăng Ngọc Yến.
Trường Sinh Thụ mặc dù đã lấy được, nhưng Lăng Thanh Trúc chưa muốn đem quả của nó đưa cho Lăng Ngọc Yến phục dụng ngay. Đừng hiểu lầm, nàng chẳng có tư tâm gì cả, sở dĩ làm vậy, hết thảy đều là xuất phát từ ý tốt mà thôi.
Quả Trường Sinh đích xác có công dụng kéo dài tuổi thọ, tuy nhiên, thay vì trực tiếp ăn vào thì đem nó luyện thành đan dược, hiệu quả chắc chắn tốt hơn rất nhiều. Nói cách khác, so với ăn quả Trường Sinh thì nuốt Trường Sinh Đan, thọ nguyên càng được gia tăng. Thậm chí, nếu luyện chế ra được một lô đan dược hoàn hảo, việc tuổi thọ kéo lên gấp bội cũng không phải không thể.
Suy đi tính lại, Lăng Thanh Trúc đã quyết định như thế, rằng mình sẽ dùng quả Trường Sinh để luyện chế đan dược. Nhưng, vấn đề nằm ở đấy. Trường Sinh Đan - thứ đan dược cần luyện chế kia, trừ bỏ quả Trường Sinh ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048712/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.