...
Cùng lúc, phía bên ngoài, cách cửa động Huyền Âm khoảng tầm năm mươi thước.
Lúc này, giữa trời tối đang có hai thân ảnh sóng vai bước đi. Là một đôi nam nữ. Người nữ tướng mạo thanh tú, tóc xõa ngang hông, dáng vẻ thực không tệ. Có điều người nam, hắn lại... hơi quá khổ.
Đầu, mình, tay chân, từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, trên người hắn chỗ nào cũng như chỗ nào, đều rất chi tròn trịa.
...
"Tứ sư tỷ...".
Chân đi thêm chừng chục bước, khi cửa động Huyền Âm đã thấp thoáng trong tầm mắt, Chu Đại Trù, cũng tức người nam mập mạp nọ chợt quay sang nữ nhân bên cạnh, hỏi: "Tỷ nói lần này lão nhân gia có để chúng ta vào không?".
Mộng Kiều nghĩ ngợi một chút, rồi đáp: "Hẳn sẽ. Lần trước sư phụ nói khi nào lục sư đệ tỉnh thì sẽ để chúng ta vào thăm mà".
"Đệ biết. Lần trước lão nhân gia đúng là đã nói như vậy. Nhưng mà... Tứ sư tỷ à, con người lão nhân gia thế nào sư tỷ đâu phải không biết, việc đổi trắng thành đen, ăn không nói có trước giờ xảy ra như cơm bữa a".
"Khì...".
Bị mấy lời của sư đệ làm cho bật cười, Mộng Kiều trách: "Đại Trù, đệ không thể nói sư phụ như vậy được. Sư phụ mà nghe được sẽ phạt đấy".
"Thì đệ cũng chỉ dám nói ở sau lưng thôi, chứ trước mặt lão nhân gia, thái độ phải khác chứ".
...
"Mà tứ sư tỷ này, tỷ nói xem. Tại sao lão nhân gia lại không cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048679/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.