Nhiều ngày sau
-Wa, thật là bất ngờ nha. Vết thương của đệ đã lành gần hết rồi- Khuôn mặt của Hà cô nương giờ đang hiện lên những nét bất khả tư nghị. Rõ ràng là vài ngày trước vết thương vẫn còn rất sâu mà hôm nay đã liền lại 8 phần rồi. Theo đà này thì 3 ngày nữa thì Tiểu Vũ sẽ hoạt động bình thường lại được. Hà cô nương đã từng chữa trị cho biết bao người nhưng chưa có ai hồi phục nhanh như vậy a.
-Hì hì, chắc tại thuốc của tỉ tỉ công hiệu.
-Đệ thật là dẻo miệng nha- Hà tỉ tỉ nhéo nhéo 2 má của Tiểu Vũ- không biết sau này bao nhiêu cô gái sẽ bị đệ hại nữa.
-Tất nhiên là không có rồi, đệ đệ của ta sao làm cho con gái khổ được, phải nói là làm cho họ sung sướng mới đúng- Phong Phi Vân một bên không kềm được nói.
-Hứ, chỉ toàn tại ngươi dạy hư con nít- Hà cô nương dấm dẳng nói.
-Còn nửa ngày đường nữa là tới đầm lầy Vô Hồi, đã liên hệ với đoàn thuyền họ Liêu chưa?- Phong Phi Vân khéo léo chuyển đề tài.
-Đã xong rồi công tử- một tên bảo tiêu nhanh nhẹn đáp.
Đoàn thuyền họ Liêu là đoàn thuyền duy nhất trong vùng này, có thể nói họ là cư dân duy nhất ở vùng khỉ ho cò gáy này cũng được. Nghe nói họ là một gia tộc từ rất lâu đời, đã từng lập công lao hãn mã cho triều đình nên được ban thưởng vùng đất này. Mọi tiêu cục đi qua đây đều phải đóng thuế đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444539/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.