Khi Tiểu Vũ tỉnh dậy đã là chuyện của 7 ngày sau. Một cơn mưa lớn đang trút xuống vùng Thư Hùng cổ đạo. Nước mưa luồn lách qua những khe đá, tạo thành một dòng suối nhỏ chảy vào hang. Chúng thấm ướt khuôn mặt đã khô cong mấy ngày của Tiểu Vũ, nhảy nhót tựa như đang kêu gọi cậu mau tỉnh dậy.
Tiểu Vũ từ từ mở mắt sau một thời gian dài, điều cậu cảm nhận đầu tiên là cái bụng đang kháng nghị dữ dội và cái khát cháy cổ họng. Cố hết sức đứng dậy một cách mệt nhọc, cậu vội lần theo nguồn nước đang tí tách chảy. Vần viên đá chặn cửa hang ra một cách dễ dàng, cậu đưa tay hứng lấy những giọt mưa nguồn mát lành. Sau một hồi uống nước thoả thuê, cậu khom chân ngồi yên lặng nhìn ngắm màn mưa trắng xóa và mù mịt.
Tiểu Vũ cảm thấy mình đã quên một điều gì đó quan trọng. Nhưng khi lục tìm trong kí ức thì đó chỉ là những khoảng trống mơ hồ. Cú sốc quá lớn với một cậu bé đã khiến cơ thể cậu phản ứng lại, nó chôn chặt những ký ức của cậu từ khi gặp Phong Phi Vân và tham gia chuyến hành trình đầy kích thích vào một góc sâu xa. Và giờ thì Tiểu Vũ đang nghĩ tới những bước đi tiếp theo của mình:
-Đầu tiên mình phải kiếm gì đó bỏ bụng đã. Ăn no sẽ khiến đầu óc thanh thoát hơn- Tiểu Vũ nghĩ nghĩ- Có vẻ mình đã quên một điều gì đó, nhưng điều quan trọng mình vẫn nhớ là phải tới Tuế Nguyệt thành trước đã. Những điều khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444513/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.