Khi Tiểu Vũ và chàng trai tuấn tú đang đối thoại thì hắc bào cô nương đã nhanh chóng rời ngựa. Cô chạy đến bên con thỏ và giúp nó băng bó một cách khéo léo. Làm xong cô bế con thỏ xinh xắn đó vào lòng, vừa đi vừa vuốt ve bộ lông mềm mượt của nó. Điều này làm cô có vẻ rất thích thú.
Chàng trai tuấn tú nhìn thấy cảnh này thì che mặt vuốt trán nói:
-Chúng ta đi săn mà muội cứ làm thế này thì chúng ta sẽ tay không ra về mất.
Hắc bào cô nương giơ con thỏ trên tay lên phản bác:
-Mấy con thỏ hiền lành như thế này huynh cũng nỡ giết hại sao. Chúng đâu có làm hại ai, ít nhất vẫn đáng sống hơn những tên xấu xa.
Tiểu Vũ nghe đến đây thì hơi chột dạ, hôm trước cậu mới làm một bữa thỏ 7 món. “ Có lẽ tỷ không muốn giết chúng chắc vì tỷ chưa thử thưởng thức chúng thôi”- Tiểu Vũ nhủ thầm trong bụng.
Hắc bào cô nương lại leo lên ngựa rồi chăm chú quan sát cậu nhóc mới gặp này. ” Không có sát khí, dựa vào phản ứng nhanh nhạy lúc nãy thì ít nhất cũng đã học qua một môn khinh công thượng đẳng. Nhưng tính đề phòng quá thấp, có lẽ không phải sát thủ kẻ địch phái tới”. Nghĩ xong xuôi, cô nói với chàng trai:
-Chúng ta nên quay về sớm thôi. Cậu nhóc này cần được tắm rửa sạch sẽ.
-Được, vậy chúng ta quay về thôi- Chàng trai gật đầu đồng ý.
Một tên lính phía sau nhường ngựa cho Tiểu Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444511/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.