Tiểu Hỏa đã ngừng bước chạy. Nó cảm thấy việc chạy tiếp đã không còn ý nghĩa gì nữa. Đứng lại và xem màn kịch vui trước mắt này khiến nó cảm thấy thú vị hơn.” Hừm, đây là kết quả của những kẻ muốn gian lận, dù sao chúng ta cũng đang thi Chạy Bộ, cậu chủ à ”- Tiểu Hỏa lắc lắc cái đầu dài của mình như đang tỏ vẻ phản đối.
Tiểu Vũ bắt đầu nghe các khớp xương của mình kêu lên răng rắc, đây là tình trạng cơ thể sắp quá mức chịu đựng vì phải triển khai Mượn pháp liên tục. Nếu tình trạng này còn kéo dài trong vài phút nữa, Tiểu Vũ rất có thể sẽ bị trọng thương. Cậu gọi với về phía con ngựa đang nhởn nhơ phía xa:
-Tiểu… Hỏa…. mau….đến…cứu…ta….
Trái với thường lệ, dường như Tiểu Hỏa hiểu được Tiểu Vũ đang vướng vào một rắc rối lớn. Nó ngoan ngoãn chạy về phía Tiểu Vũ một cách nhanh chóng. Tiểu Vũ có thể nhìn thấy cái bờm đỏ quen thuộc của nó đã đến rất gần rồi. Chỉ cần một cái đụng nhẹ của nó thôi, Tiểu Vũ sẽ thoát khỏi tình cảnh khốn khổ này.
“Tiểu Hỏa à, xong lần này ta sẽ cho ngươi ăn 2 cây nấm linh chi, không, 3 cây luôn”- Tiểu Vũ mừng rỡ vì sắp thoát nạn quyết định sẽ tưởng thưởng cho con hảo mã của mình. Tuy nhiên, hành động tiếp theo của nó khiến cho Tiểu Vũ chỉ muốn nuốt ngược những ý định đó lại.
Chỉ thấy Tiểu Hỏa đang đà phóng tới chợt xoay thân mình theo một vòng cung đẹp đẽ, vừa vặn đặt Tiểu Vũ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444499/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.