Mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt, cơ hồ không thể nhận ra được điều gì đã xảy ra. Chỉ thấy khi Tiểu Vũ sắp tiến gần đống lửa trong gang tấc, cậu đột nhiên đổ quỵ xuống đất một cách vô cùng bất thường, một hồi lâu sau đó vẫn không thể cử động trở lại.
Nằm yên đó và chỉ có thể lắng nghe những tiếng lửa reo tí tách bên tai cũng như chịu đựng từng luồng hơi nóng phả vào mặt, Tiểu Vũ là người hiểu hơn ai hết tình cảnh mà mình đã trải qua. Trong giây phút chóng vánh đó, cậu chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt của người kia một lần duy nhất, sau đó thì toàn thân Tiểu Vũ không còn nghe theo sự chỉ huy của cậu nữa.
Đó là một ánh nhìn rất kỳ lạ, không hề có sát khí kinh khủng hay nỗi sợ uy nhiếp linh hồn. Đó chỉ đơn thuần là một cái nhìn lạnh lùng, một cái nhìn xoáy sâu vào tâm trí, tựa như mọi ước vọng cảm xúc của Tiểu Vũ chỉ là những thứ nhỏ bé có thể dễ dàng soi thấu và xóa bỏ.
Đó như một cái nhìn của đấng bề trên với kẻ tôi tớ, như một khẳng định chắc chắn rằng sinh mệnh của ngươi thuộc về ta.
Không cam tâm, vô cùng không cam tâm là điều đang choáng đầy tâm trí Tiểu Vũ lúc này. “Mong ước tự do của ta không phải là thứ dễ dàng buông bỏ như vậy. Nếu có bất kỳ điều gì cản trở nó, ta sẽ đập tan nó thành từng mảnh nhỏ. Tự do là ước vọng của ta, tiên đạo là con đường của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444497/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.