Máu tươi từ bả vai phun ra ngoài, nhưng sắc mặt của Đường Sơ Tình rất bình tĩnh. Thanh phi kiếm của ông ta tự động bay về ống tay áo bên phải, sau đấy ông ta lấy cánh tay phải đè chặt vết thương của mình.
Máu tươi ngừng chảy.
Ông ta đưa chân lên cao, đá bay tám con chó đen hai đầu cùng với cánh tay cụt của mình vào trong một căn nhà tranh đang bốc cháy bên cạnh.
Sau đấy ông ta lại biến thành một bóng đen, biến mất trong màn đêm.
...
Trong một ngõ phố yên lặng, bỗng nhiên có vô số tiếng vang trỗi dậy.
Tại một ngõ phố nào đấy ở khu vực khuân vác, có bốn quân sĩ Đại Mãng toàn thân đã cắm đầy tên, nhưng vẫn điên cuồng đuổi theo mười mấy quân nhân Vân Tần mặc giáp đen ở phía trước.
Trong lúc chạy vội, có vài cây tên từ trên người bốn kẻ này rớt xuống, mang theo da thịt, máu tươi, thậm chí còn có những nội tạng dính kèm theo, đây là một cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Những người này hiển nhiên không thể dùng hai chữ "người sống" để hình dung nữa.
Nhưng những quân nhân Vân Tần mặc giáp đen trước mặt bọn họ lại rất tĩnh táo.
- Bắn vào chân! Bắn cho chính xác vào!
Một giáo quan bình tĩnh chỉ huy. Khi bốn quân sĩ Đại Mãng này còn cách bọn họ khoảng mười thước, hắn ta mạnh mẽ vung tay xuống, ban bố mệnh lệnh.
Hơn ba mươi cây tên màu đen chuẩn xác bắn trúng chân bốn gã quân sĩ Đại Mãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098036/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.