Một quân nhân Vân Tần mặc giáp đen đang đứng ở đồn quan sát trên nóc nhà, dùng tay lau đi nước mưa chảy trên mặt, bao gồm cả những dòng nước mắt đã rơi.
Trong một ngõ hẻm sau lưng hắn, có hơn mười quân nhân Vân Tần mặc giáp đen khác đang tụ họp với nhau, miệng ca lời hát ca ngợi vinh quang cao cả mà biết bao người Vân Tần đã và đang truy tìm.
Trong những người đang đứng ở đây, có một vài người tận mắt nhìn thấy huynh đệ của mình bị chó cắn. Cho đến tận lúc này, bởi vì liên tục nhận được quân lệnh tối cao của Lâm Tịch, nên bọn họ đã biết một khi bị chó cắn, hậu quả bọn họ nhận lấy sẽ bi thương như thế nào.
Ngay lúc này, các quân nhân Vân Tần này đột nhiên căng thẳng.
Trên một cái sân cách đấy không xa, có tiếng chó sủa khàn khàn vang lên.
Ngoại trừ tên quân nhân phụ trách việc quan sát đang ở trên nóc nhà, hơn mười quân nhân Vân Tần này đều nhanh chóng xoay lưng lại với nhau, dựng tấm chắn lên, cố gắng che kín toàn bộ thân thể của mình, đồng thời đưa mũi thương sắc bén ra phía trước, phòng thủ vô cùng chặt chẽ.
Bọn họ không sợ chết, cũng muốn báo thù cho huynh đệ của mình, nhưng bọn họ lại sợ mình biến thành người liên lụy toàn quân, nên bọn họ phải nghiêm khắc thi hành quân lệnh.
Nhưng tiếng chó sủa này chỉ vang lên một lần rồi im lặng.
Một bóng đen từ cái sân đấy bay ra ngoài, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098033/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.