Khoảng cách giữa Hỏa vương với Lâm Tịch và Trì Tiểu Dạ càng lúc càng gần.
Những âm thanh khó hiểu tối nghĩa liên tục từ trong miệng gã phun ra ngoài, vô cùng vội vàng.
Trì Tiểu Dạ cũng lập tức nói thứ ngôn ngữ rất khó hiểu này. Nhưng mới chỉ nói được đôi ba câu, Hỏa Vương đã ngã người xuống, không thể đứng vững được nữa, thân hình nặng nề trải dài trên đất.
- Phải lập tức khâu vết thương của hắn lại, nếu không hắn chắc chắn sẽ chết.
Trong lúc Trì Tiểu Dạ và Hỏa Vương nói chuyện, Lâm Tịch vẫn quan sát vết thương trên người tu hành Huyệt man này. Hiện giờ lại thấy Hỏa Vương mà Trì Tiểu Dạ vẫn hay kêu gọi té xuống, hắn lập tức quay đầu nói với Trì Tiểu Dạ.,
Trên người Hỏa Vương có sáu bảy vết thương, nhưng ngay lúc gã chạy đến đây Lâm Tịch đã lập tức nhận ra đối với người tu hành Huyệt man, vết thương trí mạng chỉ có vết thương kinh khủng trên ngực kia.
Vết thương trước ngực rất nặng, hơn nữa lại còn đang chảy máu.
Cho dù thể chất có mạnh hơn đi nữa, hoặc đấy có là người tu hành tu vi cao tới đâu, một khi không thể ngăn máu ngừng chảy, chắc chắn hắn ta cũng sẽ chết. Ngoài ra, điều quan trọng nhất chính là vết thương này quá sâu, vì thế các cơ quan trong lồng ngực đều bị lộ ra ngoài không khí, chính điều này sẽ làm cho vết thương ngày càng nặng hơn.
- Ngươi có thể khâu vết thương này không?
- Ta có túi sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097397/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.