- Đồ lưỡng tính!
Lâm Tịch lại hét to lên một tiếng, nhưng bóng đen nhàn nhạt kia đã biến mất trong khe núi đầy gió lớn đằng xa.
Lúc nãy khi la lên, Lâm Tịch còn giả bộ tức giận dậm chân xuống đất, trông rất buồn cười. Nhưng khi nhìn thấy các thi thể dưới đất, lại nhìn những trọng giáp Thiên ma trong xe, đám người Biên Lăng Hàm lại không thể cười nổi.
- Đại thúc không phải là Quốc sĩ?
Trần Phi Dung cố gắng đưa hai tay lên, lấy hai thanh trường kiếm một tím một bạc để vào trong vỏ, đồng thời quay đầu nhìn Lưu bá hỏi.
Lưu bá nhìn thoáng qua cô gái mang mặt nạ màu bạc trước mặt mình, tuy tu vi cô ta còn thua lão rất nhiều, nhưng những biểu hiện của cô ta trong trận chiến vừa rồi đã đủ để lão phải tôn kính.
- Mới đạt tới không lâu...nhưng hắn ta đã là Quốc sĩ trung giai.
Trần Phi Dung không lên tiếng nữa, nhẹ nhàng xoa cánh tay mình, bất giác ngẩng đầu nhìn tinh không mình vẫn thích xem.
Tối nay không có trăng, so với ngày thường, những vệt sáng trên đường viền sơn mạch Long Xà khổng lồ nơi xa càng sáng ngời hơn.
Thâm tâm nàng có nỗi sợ, nhưng nàng biết sau khi nhảy qua khe núi sâu trong lòng hôm nay, nàng sẽ càng hưng phấn hơn, sẽ càng nhẹ nhàng hơn.
...
Biên Lăng Hàm và Khương Tiếu Y không biết chênh lệch giữa một người tu hành vừa mới đạt tới Quốc sĩ và một người tu hành đã là Quốc sĩ trung giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097225/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.