Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Tịch ngồi xếp bằng trên giường mở mắt, xuyên qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, thấy một vầng mặt trời đỏ đang từ từ dâng lên sau ngọn núi đằng xa.
Lâm Tịch lại nhắm mắt, khi một lần nữa mở ra, nét vui mừng liền hiện rõ trên mặt hắn.
Đêm qua mưa gió bao phủ trấn Đông Cảng một giờ, hắn cũng tu luyện trong cuồng phong bạo vũ gần một canh giờ, nhưng bây giờ khí huyết và hồn lực lại vận chuyển êm xuôi, chẳng những không mỏi mệt mà khắp người còn tràn trề sức mạnh, cảm giác thật khó tả. Sau nguyên một đêm minh tưởng tu hành, hắn có thể cảm thấy hồn lực trong đan điền mình đã tăng không ít.
Quan trọng nhất chính là hôm nay không có bất kỳ tiếng động nào tác động tới, tự hắn đã thoát khỏi trạng thái minh tưởng tu hành.
Sau khi cẩn thận hồi tưởng lại, hắn mới biết mình thức tỉnh lại là vì nguyên khí trời đất hôm nay đột nhiên nóng hơn thường này.
Nguyên khí trời đất nóng hơn là vì nhiệt lượng mặt trời mọc ban sáng.
Chính vì nhiệt lượng này mới khiến hắn thức tỉnh lại khi đang minh tưởng tu hành.
Đối với Lâm Tịch đây là một chuyện tốt, chứng tỏ năng lực cảm giác của hắn đối với biến hóa nguyên khí trời đất đã tăng nhiều.
Lâm Tịch cảm thấy tu vi mình tịnh tiến.
Hắn cẩn thận suy nghĩ lại, cảm thấy việc tu hành hồn lực luôn công bằng với tất cả người tu hành, quan trọng nhất là thái độ của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097132/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.