Lâm Tịch đứng yên trên một tảng băng, dùng thân đón nhận gió tuyết thổi tới.
- Phong Hành Giả không chỉ có tiễn kỹ mạnh mẽ, mà còn cảm nhận chính xác đối với trời đất, hướng gió thổi chung quanh mình. Có thể cảm giác được hướng gió cùng với sức gió sẽ ảnh hưởng đến mũi tên mình như thế nào, mũi tên khi bắn ra sẽ càng chuẩn xác, bắn xa hơn và có lực.
Hiện giờ Lâm Tịch đang hồi tưởng lại những gì Đông Vi đã dạy dỗ, phải nói đây là một cảm giác rất tuyệt diệu.
Ban đầu hắn chỉ muốn mượn hoàn cảnh khắc nghiệt ở đây để giúp tinh thần và ý chí mình tăng cao khi thân thể đã đạt tới cực hạn, qua đó nâng cao tu vi hồn lực. Nhưng hắn lại không ngờ rằng mình lại cảm nhận được hướng gió và sức gió, giúp tiễn kỹ được đột phá và nâng cao.
Tựa như một người đánh cá vậy, ban đầu của ông ta khi tới hồ băng chỉ là muốn bắt được một con cá, nhưng cuối cùng trừ con cá đó ra, ông ta còn bắt được rất nhiều con cá nhỏ. Cho nên hiện giờ Lâm Tịch rất vui vẻ, hoàn toàn không biết tóc và lông mày mình đã bị băng tuyết nhuộm trắng, thoạt nhìn giống như một ông già bị sương bao phủ.
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì vậy...tu hành khắc khổ như vậy...ngươi chịu được sao?
Lúc này Lâm Tịch không thể nào biết rằng trong một hang động cách hắn không xa lắm, có một thân thể nhỏ nhắn đang run lên vì cái lạnh, nhưng đôi mắt đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096964/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.