Đệ tử học viện Lôi Đình đột nhiên xuất hiện trong sơn mạch Đăng Thiên, chắc chắn trong chuyện này có nguyên nhân sâu xa. Đây là việc rất dễ đoán được, sợ rằng toàn bộ đệ tử các khoa đến "thảo nguyên xanh bán tuyết" tu hành lần này đều đoán được việc này không đơn giản như thế, nhưng Lâm Tịch biết mình không thể không dựa vào căn cứ nào mà đoán được nguyên nhân thật sự, nên hắn dứt khoát không nghĩ đến mấy việc này nữa, tiếp tục nghĩ đến con đường tu hành của mình sau này.
Ánh mắt của hắn đột nhiên dừng lại trên mấy chục miếng thịt cùng với những cái bình đựng thức ăn vô cùng đơn giản.
Mặc dù chiến lợi phẩm lấy được từ các tân đệ tử học viện Lôi Đình không quá kinh người, nhưng đã đủ giúp hắn no bụng trong một ngày rưỡi còn lại ở "thảo nguyên xanh bán tuyết" và tất nhiên là cả hai ngày thu xếp trở về học viện Thanh Loan. Cho nên, hắn không cần phải hao tâm tổn sức để tìm kiếm thức ăn nữa.
Ngoại trừ việc sử dụng năng lực nghịch thiên, liệu còn có biện pháp nào giúp mình chiến thắng được những đối thủ như Hoàn Nhan Mộ Diệp không? Lâm Tịch bắt đầu suy nghĩ về việc này.
Bình thường hắn sẽ không suy nghĩ những chuyện có nghĩ mãi cũng không rõ, hoặc là những việc quá xa xôi, nhưng một khi những đối thủ như Hoàn Nhan Mộ Diệp đã xuất hiện trong thế giới của hắn, hắn bắt buộc phải suy nghĩ. Bởi vì những lời Trương viện trưởng lưu lại trên tấm bia đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096962/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.