Chương trước
Chương sau
 "Mật địa chân chính ở nơi nào?"
Đồng dạng đây cũng là đáp án trong lòng Trương Hằng muốn biết.
ở mấy vạn năm trước, "Bách Luyện Tuyệt Khí Tông" là một đại phái Luyện khí siêu cấp. phạm vi thế lực thống trị của môn phái khẳng định phải lớn hơn gấp mười so Với các môn phái nhỏ tam tứ lưu lưu lạc hiện nay. thậm chí có thể lớn hơn gấp trăm lần. Mà hiện nay sơn môn Bách Luyện Tuyệt Khí Tông này hơn phần nửa không phải là vị trí của đại phái Luyện khí siêu cấp mấy vạn năm trước.
- Bách Luyện Tuyệt Khí Tông từng ở ngay tại giới tu chân Triệu Quốc này. sơn môn trước đây đại khái đã trú đóng ở phụ cận Thanh Hồ Sơn hiện nay. nhưng dù sao cách nay đã mấy vạn năm. một số vị trí cụ thể. chúng ta cũng không rõ ràng lắm...
Bách Luyện đại sư khẽ thở dài. trong lời nói mang theo vài tia hướng tới cùng tiếc nuối, dường như đang ngược dòng lịch sử nhớ tới thời huy hoàng của đại phái Luyện khí siêu cấp vạn năm trước.
- Thanh Hồ Sơn?
Trương Hằng vừa nghe tới danh từ này. không tự chủ được liền liên tưởng tới nham động Hỏa Dong Tinh phía dưới Cực Diễm Sơn.
Khi hắn mới vừa bay đến "Bách Luyện Tuyệt Khí Tông", phát hiện nơi đây có địa mạch chỉ hỏa, nhưng cũng không có để ở trong lòng. Là một tông môn Luyện khí đương nhiên phải tìm đến trú đóng ở địa phương có được hỏa mạch thiên nhiên bởi vì Luyện chế pháp khí pháp bảo đều cần có nhiều hỏa diễm cường đại. chân hỏa trong đan điền tu sĩ dù sao cũng có hạn.
"Chẳng lẽ chỗ Cực Diễm Môn trú đóng, là địa phương cụ thể của đại phái siêu cấp Bách Luyện Tuyệt Khí Tông mấy vạn năm trước?" Trong lòng Trương Hằng rất nhanh cho ra một cái kết luận Như vậy.
Theo như lời Triệu Thụy, ở chỗ sâu dưới đáy Cực Diễm Sơn. chỗ nham động Hỏa Dong Tinh cũng là hắn mới phát hiện vài năm gần đây. nếu không nhờ có Hỏa Nguyên Châu là Tiên thiên Linh bảo thượng cổ bực này. hắn cũng rất khó phát hiện và xâm nhập được vào nham động Hỏa Dong Tinh sâu dưới lòng đất tới mấy ngàn thước.
- Nếu không thể xác định vị trí cụ thể của sơn môn Bách Luyện Tuyệt Khí Tông trú đóng, như vậy chúng ta làm thế nào tìm ra chỗ Mật địa lưu lại này? Có lẽ Sài tông chủ cùng Tư Không đạo hữu hẳn là biết một ít manh mối chứ? Thanh Hồ Sơn này chiếm cả khu vực bao la bát ngát biết bao. gần như chiếm một phần ba diện tích của cảnh nội Ngọc Phật Tự.
Phạm Lâm vẫn vẻ mặt tươi cười nếu ra nghi hoặc trong lòng, trong lời xưng hô Với Bách Luyện đại sư cũng thay đổi. từ "Đại sư" biến thành "Tư Không đạo hữu". Đây vô hình trung cũng là một loại biểu hiện đối địch.
Trong lòng lão già họ Sài hơi khựng lại một chút, cười nói:
- Kỳ thật, Mật địa cũng không xa. Vị trí của tông môn lúc trước ở Thanh Hồ Sơn, là ở ngay phụ cận chúng ta... cách nơi đây ước chừng hai ba trăm dặm.
- ở ngay gần đày? Như thế rất tốt!
Vẻ tươi cười trên mặt Phạm Lâm càng ngày càng sáng lên.
- Sư đệ! Hiện tại có thể đi tới Mật địa rồi chứ?
Lão già họ Sài lộ vẻ mặt đắc ý nhìn Bách Luyện đại sư sư đệ của mình, hỏi.
Bách Luyện đại sư thản nhiên nói:
- Tốt lắm. hiện tại xuất phát đi. Trên đường đi. tốt nhất chúng ta không nên tách ra cùng không được trao đổi ra hiệu cùng các tu sĩ khác.
Rất nhanh, bốn người làm tốt quyết định, cùng nhau bước lên độn quang bay khỏi chỗ sơn môn Bách Luyện Tuyệt Khí Tông hiện nay bay đi về hướng bắc.
Dẫn đường ở phía trước chính là lão già họ Sài cùng Bách Luyện đại sư, Trương Hằng cùng Phạm Lâm bay ở phía sau. Bốn người phi hành tốc độ cũng không tính là nhanh, có lẽ đều có tính toán giữ lại thực lực.
Chỉ chốc lát bốn người bay khỏi "Bách Luyện Tuyệt Khí Tông", trong dãy núi phía trước ẩn chứa linh mạch, xuất hiện một gia tộc tu chân, trú đóng khoảng mấy ngàn nhân khẩu, có chợ, có người phàm, cùng có người tu chân.
ở phía trên gia tộc tu chân này thỉnh thoáng có thể nhìn thấy tu sĩ ngự không phi hành. nhưng vừa thấy trước mắt tới mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ lập tức kinh hoàng thay đổi phương hướng.
Phạm Lâm bay bên cạnh Trương Hằng, nhìn gia tộc tu chân phía dưới, ánh mắt hơi sáng lên. bộ dáng như muốn nói gì đó. nhưng nhớ tới ước định giữa bốn người trước đó trong động phủ. nên cũng nhịn xuống không có làm ra dị động gì.
Không cần hỏi, gia tộc tu chân phía dưới chính là địa bàn Phạm gia của Phạm Lâm. Mà chính lão cùng là gia chủ của gia tộc này. Phạm gia chiếm khu vực diện tích cũng không lớn. nhưng quy ở chỗ linh mạch ẩn chứa trên núi này. Rất nhanh, bốn người sắp rời khỏi phạm vi thế lực của Phạm gia.
Nhưng Mà đúng lúc này, từ nơi nào đó phía sau truyền đến một Thanh âm:
- Phụ thân...!
Trương Hằng vừa nghe giọng nói này cảm giác có chút quen tai. thoáng nhìn lại, liền phát hiện từ phía dưới bay theo một Thanh niên mặc cẩm bào hoa lệ.
Tướng mạo Thanh niên cẩm bào cũng coi như anh tuấn, bộ dạng giống nhau như đúc cùng Phạm Hoa trong ấn tượng của Trương Hằng, Điều này xác định phỏng đoán của Trương Hằng lúc nãy.
Phạm Lâm cùng Phạm Hoa quả nhiên là quan hệ cha con!
Nhìn theo Phạm Hoa từ xa xa phi hành tới. sắc mặt Trương Hằng có chút âm trầm, phất tay ở sau lưng một cái. từ trong lòng bàn tay phóng ra một luồng sáng bạc. sau đó vô Thanh vô tức biến mất trong không gian.
Bởi vì động tác của Trương Hằng rất cận thận thêm chỉ mấy người khác đều bị tiếng gọi của Phạm Hoa hấp dẫn, cho nên cũng không có người nào thấy được động tác nhỏ của Trương Hằng.
- Hoa nhi! Con không phải bế quan tu Luyện trong gia tộc sao? Sao đột nhiên xuất hiện ở đày?
Phạm Lâm có vẻ lấy làm lạ hỏi.
Trên mặt Phạm Hoa chợt lóe vẻ lo lắng, vừa mới chuẩn bị đáp lời. đột nhiên phát hiện Trương Hằng ở bên cạnh phụ thân mình, sắc mặt hắn lập tức đại biến, không kìm nổi cả kinh kêu lên:
- Ngươi ngươi...
Hắn dùng ngón tay chỉ vào Trương Hằng, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Phạm Lâm với ánh mắt cảnh giác nhìn Trương Hằng một cái. rồi nói Với đứa con Phạm Hoa:
- Nghiệt tử! Có chuyện gì nói thẳng, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian, vi phụ đang có chuyện quan trọng xử lý.
- Hắn hắn... chính là người giết chết tiền bối Hầu Vũ... Con lúc trước cũng là may mắn hai lần chạy thoát trong tay hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong mắt Phạm Hoa đầy vẻ oán hận, nhìn chằm chằm vào Trương Hằng. hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương.
Trương Hằng chỉ liếc nhìn hắn một cái cười lạnh, một bộ dáng đang nhìn người chết, khoanh tay đạp độn quang nói với Phạm Lâm:
- Việc này thật đúng là trùng hợp. không nghĩ tới hổ tử của Phạm đạo hữu cùng Trương mỗ còn là cố nhân tương giao đã từ lâu đấy? Hôm nay có thể gặp lại. đủ để chứng Minh duyên phận giữa chúng ta...
Lão già họ Sài cùng Bách Luyện đại sư cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc, không nghĩ tới giữa Trương Hằng cùng con của Phạm Lâm còn có ân oán gì đó không rõ.
- Ân oán trước đây cũng không sao. vẫn là chính sự quan trọng hơn. Phạm huynh nghĩ sao?
Lão già họ Sài trầm ngâm một lúc rồi nói. trong ánh mắt nhìn về phía Phạm Hoa cũng hơi lộ vài tia bất mãn Dường như đang tức giận đối phương tới không đúng lúc.
- Sài tông chủ nói không sai, nhất thời ân oán tạm thời để qua một bên. chính sự quan trọng hơn. Tuy nhiên. Trương đạo hữu giết chết cháu của Hầu tiền bối. mà còn nhiều lần đuổi giết Phạm nhi. việc này cũng không thể xong hết mọi chuyện tạm gác lại ngày sau nói sau.
Phạm Lâm liên tục trừng mắt nhìn con mình vài lần, quát lớn:
- Còn không quay về bế quan tu Luyện cho ta! Vi phụ có chuyện quan trọng cần xử lý, ngắn thì ba ngày năm ngày. lâu thì mười ngày nửa tháng, sau khi trở về sẽ giáo huấn ngươi một trận.
Ba người Trương Hằng nghe xong lời nói của Phạm Lâm đều hơi nhíu mày. hành động của Phạm Lâm lúc này xem như gián tiếp để lộ một chút tin tức cho đứa con của mình.
Ngắn thì ba ngày năm ngày, lâu là mười ngày nửa tháng, đó là Phạm Lâm để lộ tin tức lớn nhất cho đứa con mình, hơn nữa tâm quan trọng của sự việc vô hình trung cũng có thể diễn đạt ra.
Tuy nhiên, ít nhất Phạm Lâm không có trực tiếp để lộ có liên quan tới bí mật của Mật địa Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, ba người Trương Hằng, lão già họ Sài, Tư Không Vũ cũng không thể nói gì được. Chỉ có nơi khóe miệng Trương Hằng mang theo một vẻ cười lạnh khiến cho người ta khó có thể nắm lấy.
- Dạ, phụ thân! Tuy nhiên con còn muốn nói với phụ thân một chuyện trọng yếu. Đêm qua, mấy vạn tinh thạch cất giữ trong cấm địa mặt thất gia tộc. Bỗng dưng biến mất...
Phạm Hoa thật cận thận nói đã chuẩn bị tốt chịu đựng cơn phẫn nộ của phụ thân.
Mấy vạn tinh thạch này đối Với một tiểu gia tộc tu chân mà nói. tuyệt đối là một khoản tài sản không nhỏ.
- Mất trộm tinh thạch?
Phạm Lâm giật mình cả kinh, nhưng ở thời khắc khẩn yếu quan đầu này, cũng không có lòng dạ nào phát hỏa.
- Việc này chờ ta trở về xử lý sau. ngươi trước phải người dò tra một chút, xem có manh mối gì không.
Phạm Lâm bình tĩnh nói.
Phạm Hoa thoáng hơi sửng sốt. thầm nghĩ: "Là chuyện lớn Như vậy, phụ thân còn không chịu tự mình ra mặt. mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ trước mắt này rốt cuộc sắp đi làm đại sự gì đây?"
- Phạm huynh! Chúng ta đi nhanh đi. miễn cho đêm dài lắm mộng.
Lão già họ Sài quay sang nói với Phạm Lâm. trong giọng nói cũng lộ ra ý gấp gáp.
- Được, chúng ta đi! Vừa rồi vì chuyện của nghiệt tử làm chậm trễ. xin các vị thứ lỗi.
Phạm Lâm cũng không có quay đầu lại. nối tiếp theo mấy người Trương Hằng bay đi về phía trước, để lại Phạm Hoa một mình sửng sờ đứng ở nơi đó.
Lại xuyên qua mấy ngọn núi lớn cùng một đông sông, phía trước xuất hiện một ngọn núi hoang mây mù lượn lờ chung quanh.
Phía trên núi hoang này. không có một ngọn có, không có một chút linh khí nào. thật giống như một vùng đất chết. Trong mây mù lượn lờ Bốn phía ẩn chứa một cổ khí tức quỷ dị.
- Đây không phải là Tử Vụ Sơn ở gần Hầu gia sao?
Phạm Lâm có vẻ kinh ngạc nói.
- Hầu gia?
Trương Hằng nhướng mày, quay đầu ra ý hỏi Bách Luyện đại sư.
Bách Luyện đại sư dùng thần thức truyền âm nói:
- Hầu gia chính là gia tộc tu chân không lâu trước đây ta nhắc tới Với đạo hữu. là đại gia tộc tu chân đệ nhất trong cảnh nội Ngọc Phật Tự. quan hệ rất thân thiết cùng Phạm gia. ông tổ của hai nhà từng là bạn cùng chung hoạn nạn. nhiều năm qua đều vẫn duy trì quan hệ tốt đẹp Với nhau. Vừa rồi thiếu chủ Phạm gia kia đề cập tới Hầu Vũ chính là một thể hệ nhân tài mới xuất hiện của Hầu gia này. chẳng lẽ đạo hữu thật sự đã giết chết người này?
Trương Hằng gật gật đầu. nói:
- Người này đích thật là ta giết chết, lúc trước thời điểm ở phường thị Quỳnh Ngọc, thiếu chủ Phạm gia kia chính là kết hợp Với người này ý đồ chặn giết ta, cuối cùng ngược lại bị ta giết những người đó. nhưng là người này cũng lại may mắn chạy thoát.
- Ôi! Đại bá của Hầu Vũ kia chính là gia chủ của Hầu gia hiện nay. là tu sĩ Nguyên anh kỳthành danh đã lâu trong cảnh nội Ngọc Phật Tự. đạo hữu đã giết chết cháu hắn. vừa rồi lại để lộ thân phận, về sau chỉ sợ khó có thể sống an bình ở cảnh nội Ngọc Phật Tự.
Bách Luyện đại sư khẽ thở dài.
- Việc này thật đúng là trùng hợp...
Trương Hằng cùng không có lường trước được, sự tình lại phát triển đến tình cảnh Như thế, Thế Nhưng trên mặt hắn rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, trong lòng cười lạnh: "Phụ tử Phạm gia kia còn có thể sống bao lâu còn khó nói đây?"
Cùng thời điểm đó, ở Phạm gia cách nơi đây chừng mấy chục dặm.
Một đạo màu bạc trong suốt từ trong tay một nam nhân Thanh niên bắn thẳng ra, tốc độ vô cùng kỳ quái xuyên thủng trái tim Phạm Hoa.
-Ngươi...
Phạm Hoa mang trên mặt đầy vẻ không cam lòng, nhìn nam nhân Thanh niên quen thuộc trước mặt, ôm oán hận thật sâu chết đi.
- Vì để giết chết ngươi, phái ra phân thân duy nhất của ta, ngươi chết cũng đáng rồi...
Nam nhân Thanh niên lơ lửng trên không trung thản nhiên nói.
Nếu đám người Bách Luyện đại sư có mặt ở đây. sẽ phát hiện, bộ dạng Thanh niên này cùng Trương Hằng giống nhau như đúc, ngay cả khí tức đều không khác biệt chút nào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.