Chương trước
Chương sau
Nhìn tu sĩ cưỡi yêu ưng từ trong màn đêm phương xa phi hành tới. Bách Luyện đại sư liếc mắt một cái nhận ra thân phận của đối phương, liền dùng thần thức truyền âm nói Với Trương Hằng bên cạnh:
- Người này chính là Phạm Lâm, tổ sư của Phạm gia. mười mấy năm không gặp không ngờ hắn cũng tu Luyện đến cảnh giới Kết Đan đại viên mãn.
Trương Hằng lại lộ thái độ khác thường, mặt đầy vẻ ngạo nghễ, khinh miệt nhìn tu sĩ Kết Đan đại viên mãn từ trên trời hạ xuống, cũng không có nhìn đối phương mà ánh mắt ngược lại liếc nhìn con yêu cầm của đối phương vài lần.
Người này cưỡi yêu cầm là Thị Huyết Ưng. một loại yêu thú tứ cấp cường đại trong giới tu chân. Trương Hằng nhận ra lai lịch của nó. con ưng này ở trong các loại yêu thú phi cầm thuộc loại hung tàn. Với Uy danh là khát máu. tốc độ cũng cực nhanh. Tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường đối phó với Thị Huyết Ưng này, đều đau đầu không thôi, thậm chí có thể chết dưới móng vuốt của nó.
Ở giới tu chân, tu sĩ bình thường nuôi dưỡng yêu thú làm vật cười cũng không nhiều.
Bởi vì muốn tìm tọa kỵ đều phải tìm kiếm yêu thú phi hành cùng cấp Với mình, nếu không, tốc độ phi hành cùng thực lực của yêu thú nếu kém nhiều quá so Với bản thân tu sĩ thì ở trong chiến đấu tác dụng không lớn, thậm chí sẽ trở thành gánh nặng cho mình, còn không bằng sử dụng Pháp bảo bản mạng của mình.
Nhưng là yêu thú cùng cấp, thực lực thông thường phải mạnh hơn không ít so với người tu chân. Huống chi. giết chết yêu thú cùng phục tùng yêu thú căn bản là hai việc khác nhau, muốn thu phục yêu thú còn khó hơn nhiều so với giết chết nó.
Cho nên, tu sĩ có thể có được yêu thú cùng cấp nhận chủ. thực lực bình thường đều hơn xa tu sĩ cùng cấp. Cực Kiếm chân nhân của Kim Kiếm Môn trước đây chính là một ví dụ. hắn từng đánh đuổi Trương Hằng chạy trối chết.
- Sài tông chủ! Phạm mỗ có việc gấp cần xử lý nên chậm trễ một chút, nhưng cuối cùng cũng đến phó ước đúng thời hạn.
Chủ nhân Phạm gia từ trên lưng yêu ưng hạ xuống, hướng về phía lão già họ Sài có vẻ áy náy xin lỗi.
- Phạm huynh không cần khách sáo. huynh tới thực trùng hợp. vừa lúc vị sư đệ của ta này cũng vừa về tới tông môn.
Lão già họ Sài lại cười nói, cũng không có hỏi đối phương vì sao chậm trễ.
Phạm gia cùng Bách Luyện Tuyệt Khí Tông là thế lực liền kể nhau, quan hệ giữa hai bên thật ra không tệ.
Trên thực tế, là một tông môn Luyện khí. Bách Luyện Tuyệt Khí Tông cùng một số thế lực tu chân ở chung quanh đều vẫn duy trì giao hảo tốt. Dù sao có được thủ đoạn Luyện khí cao hơn tu sĩ bình thường. Các môn phái tu chân thường thường đều tận sức tu Luyện về đạo. khi cần luyện khí thường xuyên sẽ tìm tới sự hỗ trợ của tu sĩ Bách Luyện Tuyệt Khí Tông.
ở giới tu chân, Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư cùng với Trận Pháp Sư đều rất nổi tiếng, đều nhận được tôn trọng trong cùng cấp ngẫu nhiên còn có thể lọt mắt xanh của một vài cao nhân.
Giọng nói của Phạm Lâm thực hùng hậu. thái độ làm người Dường như rất hào sảng, lão hướng về phía Bách Luyện đại sư nói:
- Ngưỡng mộ danh đại sư đã lâu! Còn nhớ rõ thời điểm chúng ta gặp mặt lần sau cùng cũng đã gần một trăm năm rồi! Để hôm nào. ta cho đứa con không nên thân kia đến bái kiến đại sư.
- Phạm gia chủ nói quá lời! Đạo hữu ngài tu luyện năm tháng còn chậm hơn so với chúng ta, hiện giờ lại đạt tới cảnh giới Kết Đan đại viên mãn ngày sau thăng cấp Nguyên anh kỳđều rất có thể. Bách Luyện Tuyệt Khí Tông sau này phát triển, cũng không thoát khỏi trợ giúp của Phạm huynh. về phần thiếu chủ Phạm gia ta cũng nghe nói qua về hắn, thành tựu trong tương lai cũng không thể đo lường.
Bách Luyện đại sư đáp lời không nhanh không chậm, nhưng thật ra rất thích ứng với đạo lý đối nhân xử thế.
- Đại sư khen trật rồi. có tiến vào Nguyên anh kỳhay không, điều đó cùng chỉ có thể xem ở ông trời. Tuy nhiên, Hoa nhi tiềm lực đích xác không nhỏ. tiếp qua một hai năm cũng có cơ hội tấn công đột phá Kết Đan Kỳ. so với ta năm đó còn mạnh hơn không ít.
Khi để cập tới đứa con mình, Phạm Lâm mặt mày đỏ hồng rất tự hào.
"Hoa nhi? Còn họ Phạm?"
Trương Hằng cảm thấy quen quen, rất nhanh, hắn liền nhớ tới một người, đó chính là Phạm Hoa!
Trên thực tế, Trương Hằng chỉ gặp qua hai lần cùng "Phạm Hoa" này.
Lần đầu tiên là ở Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn khi đó. Phạm Hoa sinh ra ác ý Với Ninh Tuyết Dung, dẫn tới Trương Hằng nảy sinh sát cơ, nhưng vì có hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ của Tán Tu Minh ngấm ngầm quan sát nên Trương Hằng đành tha cho hắn một mạng.
Lần thứ hai gặp mặt là ở phường thị Quỳnh Ngọc phụ cận kinh đô Triệu Quốc. Lúc ấy Phạm Hoa liên hợp với Hầu Vũ Kết Đan Kỳ cùng với một số tu sĩ khác, có ý đồ hạ sát thủ với Trương Hằng, lại bị Trương Hằng thực lực tăng mạnh chém giết mọi người, ngay cả Hầu Vũ không rõ thân phận kia cùng ngã xuống, duy chỉ có Phạm Hoa này lại chạy thoát.
Hai lần giao phong, Trương Hằng đều đánh cho Phạm Hoa chạy trối chết, lại đều vì nguyên nhân đặc biệt mà để cho hắn hai lần chạy thoát.
"Hay là Phạm Lâm trước mắt này có quan hệ cha con cùng Phạm Hoa năm đó?"
Trương Hằng rất nhanh suy đoán, trải qua phân tích rất nhanh, cùng xác định phán đoán này. Trong lòng hắn cũng không khỏi cười thầm, không nghĩ tới ở địa phương này lại có thể gặp được phụ thân của kẻ thù. Giới tu chân Triệu Quốc này cũng quá nhỏ đi?
Tuy nhiên, sau khi Trương Hằng thoát ra từ trong Huyết Sát động phủ, ở cảnh nội Ngọc Phật Tự là gặp được nhiều chuyện nhất.
- Xin hỏi đại danh vị đạo hữu này, ta xem điện mạo ngài bất phàm, nhất định không phải vật trong ao.
Rốt cục ánh mắt Phạm Lâm dừng ở trên người Trương Hằng, trong mắt lóe lên một tia sáng phấn khích.
Trương Hằng lãnh, đạm cười:
- Tại hạ chỉ là hậu sinh vô danh, họ Trương, nhất giới tán tu. để Phạm đạo hữu thất vọng rồi...
Trương hằng mang theo trên mặt một chút ý ngạo mạn, cùng không nhìn đối phương trong mắt. Bách Luyện đại sư đứng ở bên cạnh hắn Dường như có điều suy nghĩ liếc mất nhìn Trương Hằng một cái. cũng không nói gì thêm. Lão hiểu rằng Trương Hằng cố ý để lộ ra thái độ ngạo mạn. chính là để mê hoặc lòng cảnh giác của đối phương.
- Ha ha! Đạo hữu khiêm tốn rồi...
Phạm Lâm híp mắt đánh giá Trương Hằng, rồi cười ha hả nói coi như không có xem vẻ lãnh đạm cùng ngạo mạn của Trương Hằng ở trong mắt.
- Phạm gia chủ! Hay là đạo hữu theo chúng ta cùng nhau vào trong động phủ nói chuyện đi.
Lão già họ Sài mỉm cười nói với Phạm Lâm. thậm chí còn vụng trộm đánh mắt ra hiệu. Trong ánh mắt Phạm Lâm lộ ra vẻ hiểu ý.
- Sư đệ. Trương đạo hữu. các ngươi theo ta vào động phủ đi.
Lão già họ Sài khẽ phất tay áo một cái liền bắt đầu dẫn đường ở phía trước.
Phạm Lâm đưa tay vỗ vỗ Thị Huyết Ưng bên cạnh, cho nó vào trong túi trữ vật đặc chế, rồi theo sát phía sau lão già họ Sài bay thâp dưới tầng trời về hướng động phủ bí mật trong môn phái.
Chỉ chốc lát, bốn người ở mặt ngoài nhìn qua đều là tu sĩ Kết Đan Kỳ. đã ngồi trong động phủ bí mật của lão già họ Sài. Bốn phía động phủ có trận pháp cùng cấm chế cường đại, cho dù là tu sĩ Nguyên anh kỳđích thân tới, cũng không thể dễ dàng đột phá.
- Phạm gia chủ! Hai năm này ta từng đề cập cùng đạo hữu một chuyện, có còn nhớ không?
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, lão già họ Sài cũng không nói thêm lời vô nghĩa, đi thẳng vào chính đề.
- Đương nhiên nhớ rõ. Sài tông chủ từng nói. chính mình ở vài năm trước thu được một tấm tăng bảo đồ. bên trong bản đồ ghi lại một cái động Phủ thượng cổ. chuẩn bị một thời gian sẽ cùng ta đi thăm dò kiếm bảo vật.
Phạm Lâm nói với vẻ mặt bình thản, trong mắt cũng không có dị sắc gì.
Phát hiện động phủ của tu sĩ thượng cổ. đối Với giới tu chân Tam Tinh Vực mà nói cũng không phải là chuyện kỳ quái gì. Dù sao giới tu chân trải qua năm tháng cực Kỳ lâu dài, thậm chí có thể ngược đông lịch sử đến ức vạn năm trước, cũng có không ít động phủ thượng cổ lưu lại.
- Hôm nay ta muốn nói cho đạo hữu rõ chân tướng sự việc... Ở mấy vạn năm trước, Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ta chính là tông phái luyện khí siêu cấp tiếng tăm lừng lẫy...
Lão già họ Sài thấp giọng trần thuật, nói đến phần sau cùng, lão đứt khoát trực tiếp dùng thần thức truyền âm trao đổi cùng Phạm Lâm.
Trong Lúc này, sắc mặt hai người liên tiếp phát sinh, biến hóa. thần sắc của Phạm Lâm cũng liên tục biến đổi. từ bắt đầu là khiếp sợ, tiếp theo sau là vẻ tham lam. thẳng đến cuối cùng, mới khôi phục trấn tĩnh, nhưng cũng thầm hít sâu một hơi.
Trương Hằng chỉ dùng mắt lạnh nhìn hai người đối diện, trên mặt thủy chung mang theo vẻ tươi cười khinh miệt. Còn Bách Luyện đại sư bên cạnh hắn lại là vẻ mặt lạnh nhạt, không có lo lắng chút nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thật lâu sau, lão già họ Sài cùng Phạm Lâm mới ngừng trao đổi thần thức truyền âm. rồi đồng loạt chuyển ánh mắt quét nhìn về phía Trương Hằng cùng Bách Luyện đại sư. trong mơ hồ mang theo một ý đối địch.
Trương Hằng khẽ cười một tiếng, không nói gì.
Lần hẹn ước mười năm này là để mở ra Mật địa của tông môn luyện khí siêu cấp mấy vạn năm trước. Trương Hằng cùng Bách Luyện đại sư là một bên. lão già họ Sài cùng Phạm Lâm là một bên. hai phía là quan hệ cạnh tranh.
Nếu như bình an vô sự bốn người sẽ dựa theo tỉ lệ đồng ý ngầm để phần phối các loại tài liệu luyện khí cùng với dị bảo lưu lại trong Mật địa. Nhưng loại tính khả năng này cùng không cao. hai bên sau khi vào Mật địa sẽ vì bảo vật mà ra tay tỷ lệ rất cao. Dù sao. người càng ít. bảo vật được phần phối lại càng nhiều.
Đối mặt Với địch ý mơ hồ truyền đến từ hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ. Bách Luyện đại sư thoáng hơi đôi sắc, rồi khôi phục trấn định bình thường, trên mặt thậm chí còn mang theo vẻ tươi cười nắm chắc phần thắng lợi. điều này khiến cho lão già họ Sài có chút bất an. Dựa vào hiểu biết về sư đệ mình, lão già họ Sài đánh giá sư đệ của mình có thể có con bài chưa lật đặc biệt gì đó.
- Làm thế nào phần phối các thứ trong Mật địa. chỉ có Chờ sau khi tiến vào trong đó mới có thể định đoạt.
Lão già họ Sài bình thản nói. trong ánh mắt hiện lên một tia sáng sắc bén tập trung vào hai người đối điện.
Tuy rằng bên trong động phủ có trận pháp của lão bố trí. nhưng lão già họ Sài cũng không có nắm chắc chém giết được hai người Trước mắt, Đặc biệt là đối với Trương Hằng không nhìn ra thực lực này. kì thực trong nội tâm lão mơ hồ có vài tia sợ hãi.
Mười năm qua cặp con ngươi màu bạc đáng sợ kia thuỷ chung ở trong lòng lão không phai nhòa được.
- Nếu bốn người chúng ta hôm nay toàn bộ có mặt. đồng thời đều đã biết được bí mật có liên quan tới Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, có lẽ cũng không có người nào rút lui chứ, như vậy ngay đêm nay hẳn nên xuất phát.
Cuối cùng, Trương Hằng lên tiếng, ánh mắt lãnh liệt nhìn lướt qua hai người đối điện, đặc biệt đừng lại trên mặt Phạm Lâm kia một chút. Người này hẳn chính là phụ thân của Phạm Hoa. đương nhiên Trương Hằng cũng không cần phải khách sáo Với lão.
Phạm Lâm cảm nhận một cổ quỷ dị trong không khí. lão hiểu rằng bất kể như thế nào, hôm nay lão đều phải hợp tác cùng lão già họ Sài. cùng nhau mưu đồ các thứ trong Mật địa. nếu không, tất nhiên sẽ lọt vào liên thủ công kích của ba người ở đây.
Nếu đã biết bí mật, như vậy cũng không thể rời đi. Hơn nữa, Phạm Lâm căn bản cùng không có ý rời bỏ. đối mặt với Mật địa của đại phái siêu cấp lưu lại từ mấy vạn năm trước, lão cũng là động tâm không thôi.
- Đã có cơ hội Như vậy, Phạm mỗ ta đương nhiên sẽ không rút lui.
Phạm Lâm cười ha hả. trong các tu sĩ ở đây tu vi của lão là cao nhất, đồng thời tự nhận thực lực cũng là ổn định nhất.
Với thực lực của lão Như vậy, cộng thêm yêu thú tứ cấp Thị Huyết Ưng. đến lúc đó nói không chừng có thể độc chiếm toàn bộ bảo vật quý hiếm lưu lại trong Mật địa.
Nghĩ đến đây, trong lòng Phạm Lâm liền kích động không thôi, ở ngoài mặt không đối sắc nói:
- Nếu đêm nay xuất phát, như vậy không biết Mật địa chân chính ở nơi nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.