Chương trước
Chương sau
- Trong động phủ này lấy đầu ra tu sĩ Trúc cơ kỳ? Hạn chế của Huyết Sát động phủ há có thể dễ dàng phá vỡ?
Trương Hằng có chút không tin.
Ô Lăng trầm giọng nói:
- Quý tắc của động phủ là tu sĩ Trúc cơ kỳ cùng Trúc cơ kỳ trở lên không thể tiến vào trong đó. Nhưng là sau khi chúng tu sĩ tiến vào động phủ. tình huống sẽ phát sinh, biến hóa.
Trương Hằng giật mình tinh ngộ nói:
- Chẳng lẽ là bởi vì thăng cấp?
Ô Lăng gật đầu nói:
- Chinh là thăng cấp. Một số tu sĩ Luyện khí kỳ đại viên mãn đã đủ điều kiện tiến vào Trúc cơ kỳ nhưng là bọn họ có thể mạnh mẽ áp chế pháp lực của mình, khiến tu vi còn dừng lại ờ Luyện khí kỳ. Chở sau khi tiến vào động phủ có thể lập tức đánh vào Trúc cơ kỳ. Đây cũng chỉ là việc nước chảy thành sống, không mất bao nhiều thời gian...
Vẻ mặt Trương Hằng biến hóa vài lần, cuối cùng Mới nói:
- Nói như vậy, sau khi tiến vào động phủ. chúng ta sẽ có khả năng giao phong với tu sĩ Trúc cơ kỳ?
- Đây là chuyện không tránh khỏi.
Ô Lăng mang theo ý cười nhìn Trương Hằng một cái:
- Chẳng lẽ sư huynh sợ đánh không lại những tu sĩ Trúc cơ kỳ này?
Trương Hằng mặt mày tinh bơ nói:
- Đánh thắng hay không ta không biết, nhưng là muốn giữ mạng tuyệt đối không thanh vấn đề...
- Vậy sao? Sư huynh khiêm tốn rồi.
Trong mắt Ô Lăng lộ ra vài tia thâm ý, Mỉm cười nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng đương nhiên sẽ không dây đua với người này, nghiêm mặt nói:
- Sư đệ tới đây còn có chuyện gì khác không?
Ô Lăng chỉnh sắc mặt, nói:
- Còn có một chuyện cuối cùng, đó chính là liên quan đến vấn đề hội hộp trong động phủ. Bởi vì sau khi tiến vào Huyết Sát động phủ này sẽ bị tùy cơ truyền tống đến một nơi nào dó. cho nên nhất định phải hẹn gặp ở một vị trí Mà địa phương rõ ràng nhất, dễ tìm nhất chính là đại điện thần bí ở trung tâm động phủ.
Trương Hằng nói:
- Vậy được, chúng ta gặp nhau ở đó.
Ô Lăng bổ sung một câu:
- Sau khi tiến vào động phủ. Khoảng chừng hai mươi ngày ta sẽ tới đại điện thần bí. Trước thời gian đó. nhất định ngươi phải điệu thấp nhẫn nhịn, không nên đối địch với đối thủ mạnh mẽ.
- Nhưng vì sao phải đợi hai mươi ngày chứ? Chẳng lẽ Huyết Sát động phủ kia thật sự rất lớn?
Trương Hằng khó hiểu hỏi.
Ô Lăng lắc đầu:
- Động phủ là khá lớn. nhưng là đối với người tu tiên mà nói chẳng qua là nửa ngày đường. Trước đó, ta cùng phải đi làm một chuyện.
Lúc nói đến đây. Ô Lăng hơi dừng một chút:
- Thời gian hai mươi ngày, ta muốn dùng để thăng cấp...
Trương Hằng "A" một tiếng, không nghĩ tới Ô Lăng này lại lựa chọn thăng cấp trong động phủ. Tuy nhiên, thời gian hai mươi ngày này cũng đủ để hắn tiến vào cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn sao? Chỉ sợ có chút khó khăn.
Sau khi bàn tính cụ thể với Trương Hằng một hồi nữa. Ô Lăng liền rời đi.
Sau khi Ô Lăng rời đi không lâu. Trương Hằng lập tức rời Thiết Lĩnh Phong sau đó khống chế Linh khí bay về phía động phủ của Âu Dương Thiên Đức.
Kỳ thật trước khi Ô Lăng tới, Trương Hằng liền thu được phù truyền âm của Âu Dương Thiên Đức, giờ phút này Mới đi gấp tới.
Rất nhanh, Trương Hằng liền đi tới động phủ của Âu Dương Thiên Đức.
Không có bất kỳ cản trở gì, Trương Hằng vừa Mới tới bên cạnh gian nhà tranh kia đã bị Âu Dương lão tổ ở bên trong gọi vào.
Sau khi tiến vào nhà tranh. Trương Hằng cảm giác một bầu không khí rất áp lực. Âu Dương lão tổ cũng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn nhìn Trương Hằng một lát, liền nói:
- ừm. không phụ kỳ vọng của lão tổ. Thời gian một năm, ngươi đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ.
- Đây đều là kết quá lão tổ ban cho nhiều Bổ Linh Đan như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trương Hằng đương nhiên đây công lao này lên người Âu Dương Thiên Đức.
Nghe xong lời nói của Trương Hằng. trên mặt Âu Dương Thiên Đức không có bất kỳ biểu tình gì. cũng không nói đến giải trừ Phệ Hôn Cổ trong cơ thể hắn cùng với hứa hẹn ban cho Linh khí thượng phẩm, mà là giọng điệu đạm mạc nói:
- Lần này. kế hoạch có thể sẽ phát sinh một ít biến hóa. Ngươi không cần đi cướp bảo vật trong động phủ. nhiệm vụ duy nhất của ngươi chính là đi phụ trợ tiểu thư Hà Y Tú của Độc Thiên Bảo tranh đoạt bảo vật trong động phủ. Đồng thời, vào thời khắc mấu chốt còn phải bảo vệ sự an toàn của nàng.
Trương Hằng rất buồn bực đối với chuyển biến đột ngột trong kế hoạch của Âu Dương lão tổ. Không ngờ còn muốn mình đi giúp tu sĩ Độc Thiên Bảo tranh đoạt bảo vật.
Cái gọi là tiểu thư Hà Y Tú này là nhân vật thế nào?
Thấy Trương Hằng dường như có chút do dự. Âu Dương lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn sao? Nên biết rằng trong cơ thể ngươi còn có Phệ Hồn cổ của ta. một Ý niệm của ta là có thể khiến ngươi chết đi.
Tuy rằng Trương Hằng không thèm để ý đến Phệ Hồn cổ nhưng là đối mặt với uy hiếp như thế của Âu Dương lão tổ. trong lòng hắn mơ hồ sinh ra một loại oán giận. Nếu không phải nắm chắc 100%. hiện tại hắn sẽ ra tay diệt trừ lão già này!
- Lão tổ phần phó. đệ tử nào đám chống lệnh.
Cố nén vài tia tức giận trong lòng. Trương Hằng âm thầm cười lạnh. Đợi sau khi vào động phủ, hết thảy không phải do ngươi nữa.
Âu Dương lão tổ thần thái hờ hững nói:
- Tổ sư ta cảnh cáo ngươi một câu, Thân phận tiểu thư Hà Y Tú vô cùng tôn quý. nếu nàng có bất kỳ tổn thương gì trong động phu. ngươi chờ nhặt xác đi!
- Dạ. đệ tử sẽ đốc hết toàn lực bảo hộ vị tiểu thư này.
Giờ phút này, Trương Hằng không khỏi sinh ra vài phần hứng thú đối với vị tiểu thư theo như lời Âu Dương lão tổ.
- Đây là một kiện Linh khí thượng phẩm lão tổ ta ban cho ngươi, chờ sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ trong động phú, sẽ giải trừ Phệ Hồn Cổ trong cơ thể ngươi.
Âu Dương lão tổ lập tức lấy ra một kiện Linh khí thượng phẩm từ trong túi trữ vật.
Trương Hằng tiếp nhận Linh khí thượng phẩm này, ngoài miệng liên tục nói cảm tạ, nhưng trong lòng cùng không vui sướng bao nhiều.
Linh khí trung phẩm Nguyệt Thương Nguyên bản hắn sử dụng sau một năm rèn luyện trong cơ thể, uy lực của nó chỉ sợ đã vượt xa Linh khí thượng phẩm bình thường. Hơn nữa nó đã có Linh tính nhất định, dùng vô cùng thuận tay.
Cái Linh khí thượng phẩm Âu Dương lão tổ ban cho này, phỏng chừng sẽ bị Trương Hằng cầm đi hoàn toàn phần giải hoàn toàn.
- Ngoài ra, nơi này còn có một khối lệnh bài. ngươi phải cất kỹ. Sau khi tiến vào động phủ. ngươi có thể dựa vào lệnh bài này tụ hợp với tu sĩ của Độc Thiên Bảo. Trong phạm vi mười dặm, giữa những người cầm lệnh bài này sẽ có phản ứng.
Âu Dương lão tổ lại lấy ra một cái lệnh bài toàn thân xanh biếc. Lệnh bài này bằng nửa bàn tay. trọng lượng rất nhẹ, phía trên còn khắc trận pháp phúc tạp.
Sau khi Trương Hằng cất kỹ lệnh bài này. lại hỏi Âu Dương lão tồ:
- Kế hoạch lần này. đệ tử âm thầm tiến hành hay là cùng hành động với vị tiểu thư kia của Độc Thiên Bảo?
Âu Dương lão tổ trầm ngâm một lát Mới nói:
- Sau khi tiến vào động phủ nửa tháng, ngươi tới trung ương động phủ chờ tiểu thư Hà Y Tú. sau đó cùng hành động một chỗ với nàng.
- Đệ tử tuân mệnh.
Trong lòng Trương Hằng thầm tính toán. Lần này thực lực của Độc Thiên Bảo hùng hậu như thế, mình chẳng phải có thể ở trong thừa nước đục thả câu?
- Còn nữa, đây là giải được Phệ Hồn Cổ một tháng.
Âu Dương lão tổ đột nhiên nhớ tới việc này, lại cho Trương Hằng giải dược một tháng.
- Nơi này không còn chuyện của ngươi nữa. ngươi tạm thời rời đi...
Âu Dương lão tổ mặt không chút thay đổi đuổi Trương Hằng đi.
Qua một hồi lâu. trong gian nhà tranh bình thường này đột nhiên xuất hiện một bóng người mơ hô. sau đó bóng người này ngưng tụ từng chút hiện ra một trung niên tuấn lãng áo tím.
Nếu Trương Hằng còn ở đây sẽ phát hiện người này dĩ nhiên là tu sĩ Nguyên anh kỳkhống chế Tử Nguyệt Phương Chu một năm trước – Vô Cực Độc Ma!
- Ha ha. Tiểu tử này thật sự là hậu bối của Đường Phương Chu sao? Thực lực không đơn giản a. Một năm trước ở Thiên Linh Phong, ta liền phát hiện người này không tầm thường...
Vô Cực Độc Ma dường như rất có ý tán thưởng đối với Trương Hằng vừa rời đi.
Quan hệ giữa Âu Dương Thiên Đức cùng Vô Cực Độc Ma này dường như cũng không đơn giản, mặt mày khó hiểu hỏi:
- Khương tiền bối. Tuy rằng thần thức tiểu tử này vượt xa tu sĩ cùng cấp. tu vi cũng đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. nhưng thực lực cũng không phải là đứng đầu. Vì sao ngài gửi gắm kỳ vọng như thế ở trên người hắn chứ?
Vô Cực Độc Ma khẽ hừ nhẹ một tiếng:
- Với tu vi Nguyên anh kỳcủa ta, chẳng lẽ ngay cả sự mạnh yếu của một người đều không phán đoán được? Lần trước chẳng qua là cảm thấy người này không tầm thường Tuy nhiên cùng không để ý. Nhưng là lần này sau khi quan sát cự Lý gần. ta cảm giác thực lực người này Khẳng định vượt xa tu sĩ cùng cấp. thậm chí không kém gì Nam Minh của Bích Tuyết Tương Vân Tông... Mà hành động lần này của Độc Ma Tông chúng ta khuyết thiếu nhất chính là nhân vật như vậy.
- Lời của tiền bối. vãn bối tự nhiên không đám hoài nghi. Nhưng là thân phận người này liên quan đến bí mật của Hóa Anh Đan...
Âu Dương lão tổ có chút do dự nói.
Vô Cực Độc Ma lộ vẻ khinh thường:
- Bản tôn hai trăm năm trước liền kết anh thành công, chẳng lẽ còn đi ham hố một viên Hóa Anh Đan của ngươi sao?
- Vậy là...
Âu Dương lão tổ cúi thấp đầu đầu nhưng trong lòng còn có vài phần lo lắng. Uy hiệu của Hóa Anh Đan này hoàn toàn là nghịch thiên, mấy trăm năm trước một viên Hóa Anh Đan gây ra một hồi tranh đoạt máu tanh giữa các tu sĩ của Tam Tinh Vực. Tuy rằng Vô Cực Độc Ma đã kết anh. nhưng cùng không có nghĩa là hắn không động tâm Đối với vật ấy.
- Ngươi yên tâm. Hóa Anh Đan ta sẽ không cần, bản tôn cần chính là một thứ khác Tử Cực tán nhân lưu lại...
Thanh âm Vô Cực Độc Ma càng ngày càng thấp, cuối cùng vài từ trực tiếp truyền âm cho Âu Dương lão tổ.
Lập tức sắc mặt Âu Dương lão tổ trắng bệch, trên mặt còn mang theo vài phần khó tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.