Đối mặt với Tu Tiên Giới hàng ức năm lịch sử, thời gian một năm quả thật nhỏ bé không dáng kể. Giống như một hạt cát trong dòng sông thời gian dài dòng. Đối với tu sĩ bậc cao mà nói, có lẽ là một lần bế quan bình thường đã trải qua trăm năm. 
Nhưng thời gian một năm đối với một số người mà nói cũng là một thay đổi về chất, là cơ hội thành công trên hành trình dài đẳng đẵng. 
Ba phái Phương Vân sơn dưới áp lực và yên lặng vượt qua một năm bình thản này. Trong thời gian một năm này, toàn thể ba phái Phương Vân sơn đều bị hạ lệnh cấm túc, bất kỳ người nào cũng không được dễ dàng tùy tiện ra vào. 
Tuy nhiên điều này đối với đệ tử tầng dưới mà nói cũng không có ảnh hướng lớn. Bọn họ vẫn như trước bế quan tu luyện theo đuổi con đường trường sinh của mình. 
Mang theo vài phần thong dong cùng bình tĩnh, Ô Lăng từ trong phòng mình đi ra. Cặp mắt vinh nhục không sợ hãi của hắn khiến người ta tin tưởng trên thế gian này không còn bất kỳ chuyện gì có thể khiến hắn biến sắc. 
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng ra ngoài, trong mắt Ô Lăng hiện lên một tia sáng kỳ dị lộ vẻ hưng phấn. Nhưng đây chẳng qua là khoảnh khắc gợn sóng của một hồ nước bình lặng. 
Đi lại trong nơi ớ của đệ tử nội môn. Ô Lăng dường như là một người không liên quan gì đến nơi này. lập tức đi thăng về phía mục đích của mình. 
Trên đường đi, trong mắt của một số đệ tử nội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-luyen-chi-lo/1440022/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.