Cửa phòng một đường nhẹ nhàng đẩy ra, người tới thăm dò, thấy Giang Dạ Bạch trên chiếu, phát ra một tiếng thở nhẹ, phản xạ che miệng lại hết nhìn đông tới nhìn tây. Đợi trong chốc lát, thấy nàng không hề phản ứng, liền rón ra rón rén đi vào, dùng mũi chân đá đá đầu Giang Dạ Bạch. 
(đọc đoạn này, ko, phải là cả chương này ta cực kỳ muốn bò ra cười =]] ) 
Giang Dạ Bạch không nói gì: Hoa tỷ, ta cũng không đắc tội ngươi a! 
Người tới không phải ai khác, đúng là Hoa Âm Túy. 
Hoa Âm Túy thấy nàng vẫn là không có phản ứng, nghĩ nghĩ, không biết ở đâu lấy ra cái khăn tay. 
Giang Dạ Bạch nghĩ đến nàng định lau mặt cho mình, đến khi cảm giác hơi giật mình, chỉ thấy Hoa Âm Túy dùng cái khăn tay kia đem bịt kín ánh mắt của nàng (Giang Dạ Bạch),còn buộc cho thật chặt. 
Không chỉ có như thế, nàng lại cởi đai lưng xuống, cũng gắt gao trói luôn cả tay Giang Dạ Bạch. 
Ê … Cái này có điểm quá đáng đi! Giang Dạ Bạch xấu hổ. 
Hoa Âm Túy cẩn thận kiểm tra lại nàng một lần, xác định không có sơ hở gì, liền từ dưới váy rút ra cái xẻng nhỏ bắt đầu —— đào hố. 
Giang Dạ Bạch lắp bắp kinh hãi, ngưng thần lại nhìn, thật là ——đào hố! 
Kỳ quái, Hoa Âm Túy vì sao muốn tới nơi ở của Cảnh Nguyên đào hố? Nàng muốn tìm đồ vật sao? Tìm cái gì? 
Một loạt nghi hoặc làm phức tạp Giang Dạ Bạch, nguyên bản chỉ cần chờ đợi sẽ biết được kết quả, không cần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-loi-cuon-cuon-den/1455023/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.