Sau khi lên đến phòng, chỉ một lúc các món ngon đã được bày la liệt trên bàn rất bắt mắt. Căn phòng rất rộng rãi đủ cho vài chục người ngồi. Giữa phòng là chiếc bàn tròn xoay lớn làm bằng Lục Ngọc tỏa ánh sáng lấp lánh dịu nhẹ rất đẹp.
_" Nào mọi người, hôm nay lão phu thật vui, đứa cháu gái đã khôn lớn, thật là giống mẹ nó, ài.. ta thật có lỗi với cháu, nào mọi người cùng nâng ly, coi như là lão phu tạ tội...." Thiên Kiệt sảng khoái,nâng lên uống một ngụm cạn chén trong ánh mắt ngạc nhiên của lão. còn Linh Lung Huyền Nữ thì che miệng cười.
_" Mọi người sao vậy?" Thấy mọi người ngạc nhiên, hắn bối rối hỏi.
_"Ha ha. Chàng trai, hảo tửu lượng." _" Hihi. Huynh có biết mình vừa uống rượu gì không? Là Túy Vong Sầu đấy, loại rượu này người ta uống từng ngụm nhỏ thôi, uống như huynh kìa...." Lâm Lan khúc khích giải thích khiến chúng nữ cười tươi.
Ách... Thiên Kiệt xấu hổ cười trừ.
Nhóm người đang vui vẻ rôm rả, bỗng lão già nhìn hắn.
_" Chàng trai, có phải cậu là Vương Thiên Kiệt, có hai cô gái họ Lâm tìm cậu." _" A.. là Phượng Nghi tỷ và Nghi Xuân tỷ, lão gia gia, người mở kết giới cho họ vào đi " Lâm Lan hưng phấn reo lên.
Kết giới được mở ra, hai cô gái ngập ngừng tiến vào.
_" Tỷ tỷ...". Lâm Lan chạy đến nắm lấy tay hai nàng dắt đến.
_" Hai muội vẫn khỏe chứ, nào lại đây ngồi." Bạch Nguyệt Tiên Tử mỉm cười kéo nhị nữ ngồi cạnh mình.
Lúc này bảy cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-linh-song-nguyet/1465372/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.