Thế giới này có phần khác biệt so với thế giới tu chân trong tiểu thuyết mà trước kia Kỷ Viên gặp khi thỉnh thoảng đọc tiểu thuyết, không phân chia tu vi, cấp bậc, mọi người muốn phán đoán xem ai mạnh ai yếu, thì xắn tay áo lên làm một trận mới biết được.
Hệ thống vừa nói vừa thở dài: “Thật dã man, thật kiêu ngạo, ngươi đừng có gây chuyện đấy, ngươi chỉ là một con gà yếu ớt.”
Kỷ Viên cười lạnh vỗ vỗ trường kiếm Hồi Trì: “Bảo kiếm nơi tay, ta…”
Hệ thống không mặn không nhạt nói: “Kiếm của Diệp Quân Trì chỉ có thể trấn áp yêu ma quỷ quái, ngươi tốt nhất là nên giấu nó cho kỹ, nếu để người khác nhìn thấy thanh kiếm đại danh đỉnh đỉnh của Ma quân lại ở trên tay ngươi, ngươi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được oan.”
Kỷ Viên nuốt mấy lời định nói xuống bụng, tặc lưỡi gật đầu: “Cảm ơn tổ chức đã nhắc nhở.”
Lúc này Kỷ Viên đã rời khỏi Ma giới, thừa lúc vào buổi đêm tìm một nơi nhóm lửa nghỉ chân. Rời khỏi Ma cung đã ba ngày, lại không thấy có người của ma tộc đuổi theo, càng không gặp Diệp Quân Trì tới đòi bội kiếm, Kỷ Viên ngửa đầu nhìn bầu trời đêm một chút, cảm thấy không đúng lắm: “Hệ thống, ngươi nói xem vì sao Diệp Quân Trì lại không tới lấy kiếm của hắn về?”
Hệ thống dễ dàng chuyển hướng đề tài: “Ngươi vẫn nên suy nghĩ xem nên hoàn thành nhiệm vụ trở về Kỷ gia thế nào thì hơn, nguyên chủ lớn lên ở Kỷ gia, ngươi chỉ cần hơi vô ý một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lieu-vi-kinh/136302/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.