Vẻ mặt Kỷ Viên vô cảm nằm trên giường nhìn chằm chằm lên trần, ngẩn ngơ.
Nếu không phải hệ thống quy định vẻ mặt nhất định phải là không có biểu cảm gì, vậy hẳn mặt hắn bây giờ chính là vẻ mặt của sống không còn gì luyến tiếc.
Hệ thống an ủi hắn: “Dù sau nhiệm vụ cũng hoàn thành rồi, không phải chỉ là thành thân thôi sao, ai sợ ai chứ.”
Kỷ Viên tiếp tục ngẩn ra: “Ngươi chắc chắn Diệp Quân Trì nhìn thấy hai quả lựu trước ngực ta với thằng em trai ở phía dưới sẽ không trực tiếp bóp chết ta rồi sau đó đi bóp chết cả nhà nguyên chủ?”
Hệ thống: “…” Không chắc chắn.
Kỷ Viên: “…” Câm miệng.
Kỷ Viên đập bộp một cái lên giường, phẫn nộ bật dậy: “Đều tại ngươi! Cái loại nhiệm vụ phá đám gì vậy! Trốn cái gì mà trốn! Bây giờ ta ngay cả phòng cũng không ra được, bên ngoài tất cả đều là người của Diệp Quân Trì, chỉ chờ ngày mai đưa ta xuống địa ngục!”
Hệ thống sửa lời hắn: “Là đưa vào động phòng.”
Kỷ Viên nói: “Có điểm khác biệt chắc?”
Hệ thống nghĩ nghĩ, trầm mặc.
Lần chạy trốn ra sau núi này có vẻ đã kích thích Diệp Quân Trì, người này không hề áp dụng chiêu bài ôn nhu nữa, trực tiếp nhốt Kỷ Viên trong phòng chuẩn bị thành thân.
Kỷ Viên vừa nghĩ đến chuyện động phòng liền run rẩy, cảm giác mệnh mình chẳng còn được bao lâu.
Cố tình khung nhiệm vụ lại không hề đổi mới, hắn không biết phải làm gì để đối phó, trốn cũng không thoát.
Chỉ có thể ngồi chờ chết.
Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lieu-vi-kinh/136301/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.