“Đế Vương Dị Sử” mà giáo sư Lãm vừa mang ra dày phải bằng, có khi hơn cả cuốn niên giám điện thoại, cỡ cả ngàn trang trở lên. Cuốn sách tuy dày nhưng được bọc bằng bìa sách cứng, bằng kim loại màu vàng và nhìn chắc chắn. Chỉ riêng cái tên “Đế Vương Dị Sử” thôi đã đủ gây tò mò cho người khác rồi, bìa sách bằng kim loại màu vàng này được khắc hình ảnh năm con kim long uốn lượn, tạo ra khí thế vương giả sang trọng cũng đủ để thu hút những ánh mắt chú ý. Giáo sư Lãm nâng niu quyển sách, đặt nó nhẹ nhàng lên bàn, ngước mặt lại nhìn những khuôn mặt háo hức của Huy, Viên và chú Lục, mỉm cười:
_ Trước khi kể chuyện, tôi muốn hỏi có ai biết gì về chữ Nôm không?
_ Là chữ vẹo gì? (Chú Lãm lắc đầu chịu thua)
_ Là chữ của Việt Nam hồi xưa nè (Viên chen vào)
_ Vậy có từ khi nào?
_ Ẹc, chú hỏi gì khó vậy (Huy bĩu môi)
_ Okay, okay, thế câu hỏi nhẹ nhàng hơn nhé! Bộ sử sách đầu tiên của Việt Nam là gì? Có từ khi nào?
Câu hỏi giáo sư Lãm đưa ra, câu nào cũng hóc búa và khó nhớ. Quả thật, lịch sử là cái môn mà không chỉ chú Lục, Viên hay Huy, tất cả mọi người đều tránh xa. Lịch sử của Tàu hay châu Âu, có khi còn được mọi người biết đến nhiều hơn cả lịch sử Việt. Đó là nỗi đau, cũng là nỗi trăn trở của biết bao nhiêu con người yêu nước, một đất nước có bề dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep/2003359/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.