Ánh nắng chói chang len qua khe cửa sổ, đổ dài trên chiếc chăn bông màu trắng, khẽ chạm lên khuôn mặt sạm màu nắng của Huy khiến nó bừng tỉnh giấc. Huy mở mắt dậy nhìn lên trần nhà, nó nhận ra mình đang nằm trong phòng của mình ở căn hộ 1314 thuộc trụ sở DMI. Đầu Huy đau như búa bổ, Huy hầu như chẳng nhớ gì nhiều chuyện vừa rồi, Huy chỉ nhớ mang máng rằng, cảnh vật bỗng chuyển sang một màu đỏ, nó đánh bại Thác Trung, rồi Viên bắn tên vào nó, rồi giáo sư Lãm và Hoả Long xuất hiện, cuối cùng Huy chẳng nhớ gì nữa.
_ Dậy rồi à? Đánh răng rửa mặt ra bếp ăn sáng đi, mày ngủ 4 ngày nay rồi!
Huy khẽ nghiêng đầu sang trái, thằng Viên đang gấp chăn gối, nệm dưới đất lại. Ơ thằng Viên có phòng riêng mà nhỉ, sao nó lại nằm ngủ ở đây? Nó chăm sóc cho mình à? Mình đã nằm đây tận 4 ngày? Huy chưa kịp hỏi gì thêm thì Viên đã đứng dậy ôm chăn gối nệm ra ngoài.
Huy khó nhọc đứng lên bước vào WC, nó cảm thấy chân mình như tê dại đi, hậu quả của việc nằm suốt trên giừơng tận 4 ngày. Huy nhìn vào gương và phát hiện ra mình tiều tuỵ đi hẳn. Việc thỉnh linh hôm trước rút của nó quá nhiều sức
Vệ sinh cá nhân xong xuôi, Huy bước ra phòng ăn đã thấy chú Lục có mặt từ lúc nào, còn Viên đang làm trứng ốp lết cho nó ở gian bếp. Huy kéo ghế ngồi cạnh chú Lục. Chú lúc này nhìn già hẳn dù chỉ mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep/2003357/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.