_ Có….có..có lẽ tôi đánh giá thấp Huy!
Giáo sư Lãm bắt đầu lắp bắp sau khi chứng kiến Huy-Lạc Long Quân dùng thuỷ tiên (roi nước) ném Hoả Long vào cầu Chà Và như ném một con cún nhỏ. Cú ném mạnh đến mức cầu Chà Và bị vỡ một lỗ lớn, Hoả Long mặt đầm đìa máu ôm cánh tay khó nhọc đứng lên, khéo tay trái gãy thật rồi. Cả nhóm không hẹn cùng nhau lao đến chỗ Hoả Long, giữa chừng Hoả Long thét lên cản lại:
_ SẾP ĐỪNG ĐẾN!
_ Hả? Tay cậu?
_ Chưa gãy đâu, đau tí xíu thôi! Sếp tranh xa chỗ này ra!
_ Cậu còn tỉnh táo chứ?
_ Còn, tin em đi! Em biết mình đang làm gì
Ái chà, xem ra Hoả Long vẫn còn bảo lưu thực lực. Vết thương có vẻ không nặng như vẻ bề ngoài, anh ta còn đuổi giáo sư Lãm và mọi người ra tránh liên luỵ. Trương Tuyền vỗ vai giáo sư Lãm, trấn an giáo sư:
_ Anh xem, Hoả Long còn được lắm, không sao đâu! Đội phó DMI Sài Gòn mà. Mình lùi ra xíu đi anh
_ Ừ!
Lạc Long Quân tỏ ra hơi bất ngờ vì Hoả Long còn trụ vững được sau đòn có mức độ sát thương lớn như vừa rồi. Ơ trên bán không, ông ta vỗ tay mỉm cười nhìn Hoả Long:
*Bốp bốp*
_ Có can đảm lắm! Bổn vương đánh giá cao mi!
_ Đợi tui đánh bại ông đi rồi đánh giá!
_ Khẩu khí lớn lắm! Bổn vương cho mi điều tức rồi tiếp tục!
Hoả Long lấy từ trong túi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep/2003353/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.