Quý Vân Niên đi rồi còn quay lại làm gì? Yến Thời Thu ôm lấy nghi vấn, đẩy giá đỡ bình truyền nước vào phòng bệnh.
"Sao anh lại quay lại rồi?" Đi tới trước mặt Quý Vân Niên, Yến Thời Thu hỏi.
Quý Vân Niên ngẩng đầu nhìn cậu, nói: "Xem ra có vẻ như là cậu đã khỏi rồi."
Cái giọng điệu này, chắc chắn còn có hàm ý gì đó.
Yến Thời Thu đứng bên cạnh hắn, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống: "Ổn hơn một chút rồi, không còn nóng như lúc nãy nữa, dù sao cũng đã truyền được hơn nửa chai không đỡ mới là lạ."
Quý Vân Niên 'Ha' một cái, cũng không tiếp tục đi xâu vào vấn đề này.
"Cho cậu." Hắn đưa một hộp đựng thức ăn cho Yến Thời Thu.
Yến Thời Thu ngây người, liền nhận lấy, cúi đầu nhìn hộp thức ăn, lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt như không thể tin nổi: "Anh đây là đặc biệt quay lại để đưa cơm cho tôi?"
"Nếu để cậu chết đói, thì tôi cũng không biết nên giải thích với Văn Sâm và Bạch Khê như nào."
Nhưng nếu bạn không ăn một bữa, ngược lại bạn cũng sẽ không bị chết đói.
Lúc cậu đọc truyện tại sao lại có thể không phát hiện ra sớm hơn chứ, Quý Vân Niên thực sự rất ngạo kiều?
Yến Thời Thu cười rộ lên: "Cảm ơn anh, vừa vặn đúng lúc tôi đang đói."
"Ừ." Quý Vân Niên đáp lại một tiếng nhàn nhạt.
"Đúng rồi, video trong camera giám sát." Yến Thời Thu lôi điện thoại ra, quản chế video." Yến lúc thu cầm lấy điện thoại ra, muốn đem đonạ video ngắn cậu lấy được trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-khong-thom-sao/1059900/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.